Chương 97: Lựa chọn chia tay

588 9 0
                                    

"Ở ký túc xá cục cảnh sát." Hứa Phóng bất đắc dĩ nói: "Trong nhà không có người, ở ký túc xá so với ở nhà tiện hơn nhiều."

Lý do này quả thật rất hợp lý, hơn nữa cô ta cũng đã nhân cơ hội kiểm tra trong nhà một lần, quả thật không thấy có đồ dùng nữ, biểu tình của Bành Vân Vân hòa hoãn một chút.

Cô ta nói: "Vậy tại sao lại cúp điện thoại của em?"

"Lúc đó có điện thoại công việc, không nghĩ nhiều liền cúp máy. "

"Anh cũng phải nói một tiếng rồi lại cúp máy chứ." Bành Vân Vân oán giận.

"Ừ, để lần sau."

Bành Vân Vân thấy anh không đau không ngứa, còn muốn lầm bầm vài câu, nghĩ đến tiếp theo nên cùng người đàn ông thương lượng, liền thu hồi oán giận "Em có chuyện muốn nói với anh một chút."

"Ừ? "

"Anh có cảm thấy gần đây tình cảm của chúng ta nhạt đi không?"

Hứa Phóng ngẩng đầu lên "Em nghĩ nhiều rồi. "

"Em nói thật, yêu xa quá khó để duy trì tình cảm, hơn nữa thời gian nghỉ ngơi của anh và em cũng không giống nhau, thời gian ở bên nhau càng ít."

"Cho nên? Em muốn giải quyết nó như thế nào."

"Cho nên em nghĩ, anh có muốn xin điều chuyển đến thành phố B làm việc hay không, với điều kiện của anh, chỉ cần có người quen sẽ rất dễ điều chuyển."

Hứa Phóng nhíu mày "Tôi đã quen với nơi này, hơn nữa nơi này cách thành phố B cũng không xa, gặp mặt cũng không phiền phức."

"Vấn đề là thời gian nghỉ ngơi của chúng ta không giống nhau, hai ngày cuối tuần em đều có lớp, tối thứ Hai đến thứ Sáu cũng có lớp, nào còn thời gian gặp mặt."

"Không phải hai tuần có thể nghỉ một ngày sao?"

"Anh định dựa vào hai ngày một tháng kia để duy trì tình cảm?" Bành Vân Vân không thể tưởng tượng nổi kêu lên.

Hứa Phóng lại cảm thấy cô ta làm lớn chuyện: "Đã hơn nửa năm rồi, không phải tất cả đều rất tốt hay sao? "

"Anh thật sự nghĩ vậy sao?"

Hứa Phóng gật đầu, ánh mắt phảng phất như đang chất vấn cô ta làm ầm ĩ.

Bành Vân Vân bị bạn trai không hiểu tức giận đến cả người phát run, trong cơn tức giận, cô hạ quyết tâm uy hiếp nói: "Nếu anh không đi thành phố B, chúng ta chia tay là được rồi!"

Hứa Phóng ngước mắt lên nhìn cô ta "Em có nghiêm túc không? "

Bành Vân Vân cậy mạnh "Đúng vậy. "

Hứa Phóng thở dài một hơi, đi qua bên cạnh cô ta, ngồi xổm xuống, lật một hồi ở tầng dưới cùng của tủ đầu giường, tìm ra một cái túi.

Cô ta nhìn thấy trong túi trong suốt là một quyển sổ nhỏ màu đỏ, không hiểu sao tim đập dồn dập, trong nhịp tim đó chứa đựng một tia chờ mong.

Không phải là, anh lén mua phòng cưới, muốn cầu hôn cô ta chứ?

Bành Vân Vân không tập trung mà liên tưởng, trong lòng tràn đầy mong chờ người đàn ông sẽ lấy ra sổ đỏ căn nhà quỳ xuống cầu hôn cô ta, không nghĩ tới anh ta ngồi lên giường, đem giấy chứng nhận bất động sản đặt ở trên giường.

"Cái nhà này là cho em, nếu em không thích, bán hay cho thuê đều tùy em."

"Ý anh là sao?"

Hứa Phóng nói, "Tôi không thể đi thành phố B với em."

"Vì vậy, anh chọn chia tay?"

"Đúng vậy. "

"Ngươi không thể vì em mà thỏa hiệp một lần sao?"

Bành Vân Vân nhìn ánh mắt anh "Hứa Phóng, em hiểu anh, anh nhất định không phải vì không quen nên mới không chịu theo em đi thành phố B. Với năng lực, tính cách của anh, ở đâu cũng có thể lăn lộn rất tốt, anh có nguyên nhân khác đúng không? "

Hứa Phóng chần chờ một chút, gật đầu. "Vậy anh có thể nói cho em nghe không?"

Hứa Phóng nhìn thấy nước mắt của bạn gái, cũng có chút không đành lòng, bất quá vừa nghĩ đến nếu anh đi thành phố B, Thẩm Sơ sẽ lẻ loi ở đây, liền nhẫn tâm nói, "Không thể. "

"Là vì Thẩm Sơ sao?"

"Không. "

Là người muốn chia tay, nhưng Bành Vân Vân cũng không từ bỏ được, trực giác nói cho cô ta biết, bạn trai khác thường nhất định có liên quan đến Thẩm Sơ, nếu anh không chịu nói, vậy cô ta liền tự mình tìm Thẩm Sơ nói chuyện một chút.

Cô ta không muốn huỷ hoại tình yêu của mình vì một người không liên quan.

Cô ta cất giấy chứng nhận bất động sản lại, ôm lấy người đàn ông dựa vào vai anh khóc "Em biết anh có nỗi khổ tâm riêng không thể nói, anh Phóng, em không ép anh, chúng ta cho nhau một chút không gian bình tĩnh lại, được không?"

Nhưng Hứa Phóng lại không muốn kéo dài nữa, anh đã biết rõ ràng sự vướng mắc giữa anh và Thẩm Sơ không phải nói chấm dứt là có thể chấm dứt, hơn nữa, anh cũng mơ hồ ý thức được tình cảm của mình đối với cô đã không còn đơn thuần cứu vớt cơn nghiện tình dục của cô như lúc đầu.

[ Cao H ] Thẩm Sơ - Nhạc Viên Lộ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ