Lễ giáng sinh năm đó, buổi chiều sau khi tan học Hà Phương lại dẫn đầu nhóm nữ sinh muốn đi đến trung tâm thương mại để chơi. Vì không có đủ xe đạp, Hà Phương cùng vài đồng học nữ khác đi lôi kéo thêm mấy nam sinh. Cả đám dạo chơi trong trung tâm thương mại, cùng uống trà sữa, rồi lại chụm đầu vào cái máy chụp ảnh tự động ở một góc thang máy.
Hầu hết đều là Hà Phương và các nữ sinh khác chơi. Hạ Thanh Khê và Cố Yên Chi chỉ lặng lẽ đi phía sau họ, đôi khi Cố Yên Chi sẽ nói gì đó với Hạ Thanh Khê, cô không nhiều lời chỉ gật đầu hoặc đáp lại nàng một câu ngắn gọn. Lúc cả đám chuẩn bị ra về, Hà Phương lại kéo bọn họ ra cây thông khổng lồ được trang trí ở trước cửa trung tâm thương mại. Nàng ta lấy ra cái điện thoại đã lén mang theo, nhờ một người đi ngang qua chụp cho bọn họ một tấm ảnh làm kỷ niệm.
Tấm ảnh đó sau này được Hà Phương gửi qua kênh chat mạng xã hội của Hạ Thanh Khê. Thời điểm đó Cố Yên Chi còn chưa sử dụng mạng xã hội. Sau này Hạ Thanh Khê mang tấm ảnh in ra, lưu giữ trong quyển album của hai người. Trong ảnh Hà Phương đứng ở giữa, Lam Hà đứng bên trái nàng ta và vài đồng học nữ khác. Bên phải Hà Phương lần lượt là Lý Tiểu Trân đang nhe răng cười, Cố Yên Chi dịu dàng mỉm cười nhìn thẳng vào máy ảnh, Hạ Thanh Khê ở bìa vẫn giữ nét mặt lạnh lùng không chút cảm xúc.
...
_ Yên Chi, ngày mai là Tết dương lịch, cậu với Hạ Thanh Khê có định làm gì không?
Hà Phương và Cố Yên Chi đến văn phòng để lấy tài liệu trên đường quay về lớp Hà Phương hiếu kỳ hỏi nàng. Cố Yên Chi suy nghĩ một chút mới lắc đầu nói.
_ Không có, bọn tôi vẫn chưa định sẽ đi đâu.
_ Vậy đi cùng bọn tôi đi! – Hà Phương hí hửng vui mừng, ánh mắt sáng rực nhìn về Cố Yên Chi.
_ Các cậu định đi đâu?
_ Cũng không đi xa lắm đâu, bọn tôi sẽ đến nhà Lý Tiểu Trân. Chắc cậu không biết bà ngoại của cậu ấy là chủ tiệm mì bò ngon nhất ở khu này đó.
_ Vậy sao? Để tôi hỏi Thanh Khê đã. – Cố Yên Chi chớp mắt, nhìn thẳng phía trước nói.
_ Cậu ấy chắc chắn sẽ nghe theo cậu, Yên Chi đồng ý đi Hạ Thanh Khê sẽ không ý kiến. – Hà Phương cười đến híp mắt, mặc dù đang ôm một chồng tài liệu nhưng nàng ta vui vẻ đến nhảy chân sáo đi dọc hành lang.
Đúng như lời Hà Phương nói Hạ Thanh Khê không có ý kiến gì khi Cố Yên Chi muốn đi cùng bọn họ. Sáng hôm sau, ngày lễ nên các nàng được nghỉ, Hạ Thanh Khê đến nhà Cố Yên Chi đón nàng thật sớm, theo chỉ dẫn của Hà Phương, Hạ Thanh Khê chở theo Cố Yên Chi đi đến điểm hẹn rồi các nàng cùng đạp xe đến nhà Lý Tiểu Trân.
Nhà của Lý Tiểu Trân khá to nhưng có lẽ đã lâu chưa tu sửa nên nhìn đã cũ kỹ. Bên dưới nhà là quán mì bò của ông bà nội Lý Tiểu Trân. Ngày lễ nên quán rất đông khách, Lý Tiểu Trân đang giúp ông bà bưng bê lau dọn bàn. Khi thấy cả bọn đồng học nữ đến nàng ta cười tít mắt chạy ra chào đón. Lý Tiểu Trân mặc quần thun dài, áo phông tay dài đeo một chiếc tạp dề có hơi dính dầu mỡ, đầu tóc được búi thành củ tỏi, trên tay còn đang cầm giẻ lau rất ra dáng một người chạy bàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - HOÀN] ÔN NHU NHƯ HẠ
General FictionNguyện đánh đổi cả thanh xuân này, để nhận lấy hạnh phúc trọn đời bên cạnh nàng. Cố Yên Chi - Giảng viên ngành ngôn ngữ học của Đại học Kinh Nguyên. Nàng sinh vào một ngày mùa hạ của tháng 3, tính cách dịu dàng, hòa nhã, xinh đẹp đơn thuần như thiế...