Kiều An Vy trở về, điều đầu tiên muốn làm là đến bệnh viện thăm mẹ. Con bé lo lắng cho vị bác sĩ khoa cấp cứu lại không ăn đủ bữa. Chuyện Vy về nước chỉ có tôi biết nên khi con bé xuất hiện ở bệnh viện, mẹ khá bất ngờ. Tôi để cho hai mẹ con tâm sự, còn bản thân ra ghế ngồi nghịch điện thoại.
"Khoa đấy phải không? Lâu lắm rồi không gặp cháu nhỉ?" Là bác sĩ Chung khoa chấn thương chỉnh hình. Ông ấy là một trong những cố vấn sức khoẻ cho đội của bố tôi.
Tôi chào chú, cất điện thoại đi, vào phòng ngồi uống nước và nói chuyện. Cũng đã 2 năm từ ngày hôm đó, tôi bị chấn thương nặng vì bị hội đồng bởi một tốp học sinh lớp 12, nghe nói là bảo kê của thằng Đạt. Tôi chẳng hiểu ngọn nguồn tại sao nó lại thích gây sự với tôi để rồi máu nóng lên não, hai đứa bem nhau. Tôi thua thì chả sao, còn nó lại gọi đồng bọn lên trả thù.
Không ăn được tôi khoản đánh đấm, nó lại lăm le em gái tôi, suốt ngày lẽo đẽo tán tỉnh Vy. Tôi biết chuyện, tức tối đi tìm Đạt nói chuyện cho ra ngô ra khoai. Nhưng thằng chó đó chỉ trả lời một câu: " Tao thật lòng yêu Vy!" Vờ lờ, tôi điên con m* nó với thằng này rồi. Cái khỉ gió! Danh tiếng f*ckboy của mày đã đủ làm lu mờ cái gọi là chân thành kia. Tôi cảnh cáo nó đừng lại gần cái Vy nữa nhưng nó còn dám làm ra chuyện tày đình hơn, công khai tỏ tình Vy trước toàn trường. Được cái em gái tôi nó còn đủ khôn ngoan để không bị thằng này lừa, từ chối luôn.
Những tưởng câu chuyện đã dừng lại tại đó, nhưng không thằng Đạt cay cú vì bị công khai từ chối trước toàn trường, nó lập kế hoạch lừa cái Vy đến khu đất trống sau trường cấp 2 tư thục Cao Giác nhân ngày tôi đi tháo bó bột ở tay. Đạt gọi thêm 3-4 chị em bên trường B sang để cùng nói chuyện với Vy. Chúng nó giật tóc, đánh em tôi như con. Mái tóc dài của con bé cũng bị cắt đến lởm chởm. Tôi vẫn hồn nhiên cho đến khi nghe được tin từ thằng Hoàng. Lúc tôi đến nơi, chỉ còn con bé đang ngồi co rúm ở một góc, khuôn mặt tràn đầy nỗi sợ, Trần Minh Hoàng cũng vừa hay chạy đến. Chính nó đã hẹn gặp Vy ở bãi đất trống để tỏ tình cơ mà, tôi chứng kiến sự mến mộ của nó đối với em gái tôi, con bé cũng thích nó.
" Định mệnh, sao mày để cái Vy một mình!" Tôi vừa nhìn thấy mặt nó liền tức giận. Nhưng thằng đó không trả lời, nó chỉ ậm ừ, tôi không cho nó đụng vào Vy nữa. Năm lần bảy lượt trêu đùa, bỏ mặc em gái tôi. Đối tượng mập mờ sao? Thật nực cười. Nó mà để tôi biết có 1 phần can dự vào giúp thằng Đạt, tôi sẽ cho nó nhừ tử.
Nói chuyện được tầm 10 phút, bác Chung lại có ca phẫu thuật, tôi cũng sang phòng mẹ giục Kiều An Vy về nhà, anh đây hơi buồn ngủ rồi.
*
Châu hẹn tôi xem phim lúc 3 giờ chiều ở rạp D đường Trần Quỳ. Lúc đến nơi đã thấy cậu ấy đứng chờ ở cửa. Hôm nay, Châu chọn mặc một chiếc áo lông thỏ cách điệu phối cùng quần ống loe, trên đầu còn đội chiếc mũ gấu trông như một cục bông, nhìn cưng chết đi được. Tôi rảo bước thật nhanh để đến gặp Châu.
"Hế lô, tao đến rồi đây!"
Cậu ấy thấy tôi liền cười xinh, còn đưa cho tôi một chiếc cốc màu xám có hình gấu koala.
BẠN ĐANG ĐỌC
DƯA HẤU ƯỚP LẠNH
Lãng mạn( Tên cũ: Lời tỏ tình năm tôi 18 ) Dạo gần đây, tôi luôn có cảm giác như là người thừa trong chính hội bạn thân của mình. Có nhiều câu chuyện, tôi chẳng thể nào nói chêm được lời nào mà trước đó, tôi luôn là người pha trò cho cả đám; có những cuộc v...