Chương 27: Đăng Khoa's POV

448 35 5
                                    

Chuyện trở thành người yêu giả vờ với Châu hoàn toàn không nằm trong dự định của tôi. Hôm lớp liên hoan sau khi nhận giải Nhất, tôi có bận chút việc nên đến muộn. Tới lúc bị phạt đăng post tình cảm ái muội với thằng Lâm thì phải bỏ dỡ cuộc vui để ra ngoài nhận điện thoại. Em gái tôi sẽ quay về Việt Nam cuối tháng 12 này. U là trời, con bé mà về sống chung, bốn người như nước với lửa dưới một mái nhà không biết sẽ kéo dài được dăm ba ngày hay cùng lắm là một tuần. Nghĩ thôi cái thái dương đã thấy nhưng nhức rồi. Tôi định chẳng quay lại nữa, đánh bài chuồn luôn thì Lâm cứ một vào hai phải vào để phục thù. Tôi rất không tình nguyện đi theo. Đến khi vào lại hội trường, được chứng kiến màn tỏ tình của nhân vật nổi tiếng trong lớp khiến tôi cảm thấy bữa liên hoan này bớt nhàm chán hẳn.

Vờ lờ, người đứng cạnh không phải Quỳnh Châu đó sao. Trong đầu tôi như gióng lên hồi chuông cảnh báo. Chu Chiến quả thực thích Châu. Tôi vô tình để ý cậu ta từ đợt tập kịch, tất cả vấn đề kịch bản luôn là cái cớ để cậu ta có thời gian cùng nói chuyện với biên tập. Hôm bị Hạnh Linh nghi ngờ lấy tiền quỹ, cậu ta còn chần chừ, không muốn kiểm tra cặp của Châu vì biết cậu ấy đã ở trên lớp tiết đó. Nói chung là còn nhiều chi tiết khác mà tôi đã vô tình bỏ qua nhưng điều tôi nghi ngờ đã được chứng minh. Lúc đấy, tôi cảm giác như mình vừa bị cạy góc tường.

Nhưng may mắn, Châu đã không đồng ý. Tôi biết cậu ấy chẳng có ý gì với Chiến đâu. Bởi Châu đâu phải người giỏi che dấu cảm xúc, nếu thật sự thích thì chữ hớn hở đã viết hẳn lên mặt luôn rồi. Game over! Tôi định đi xuống chỗ thì nghe tin dữ. Cậu ấy bảo rằng đang trong một mối quan hệ. Tôi khựng lại vài giây, không nghĩ là Châu sẽ chạy đến ôm lấy tay tôi.

Giải nhất kịch không phải để trưng, tôi thành công diễn vai người bạn trai toàn tâm toàn ý yêu thương Châu. Chưa bao giờ hai đứa gần nhau như thế, tôi ngửi thấy mùi kẹo ngọt thoang thoảng nhẹ. Nhìn từ góc độ của tôi, chỉ thấy chiếc mũi xinh đẹp, hàng mi dài, cong vút cùng bờ môi mỏng đang mấp máy. Tôi để ý thấy có sợi tóc không an phận rủ xuống bèn đưa tay lên. Lúc đó, cảm tưởng như chúng tôi là một cặp đôi thực thụ. Châu có giải thích với tôi rằng lúc đấy cậu ấy thật sự rất cuống, xác suất tôi đồng ý diễn kịch với cậu ấy thực sự không cao nhưng vẫn đánh liều. Tôi biết cậu ấy khó xử khi đứng giữa một bên là người bạn thân và một bên là crush của bạn thân. Hôm trước lúc đang đóng quân ở net Thư Khuyên, tôi vô tình bắt gặp Châu và Hạnh Linh cãi nhau. Nôm na là Linh nói xấu Châu chỉ vì nghĩ Châu có ý với lớp trưởng. Ôi thật tình, cứ như phim cung đấu vậy. Tôi còn biết hôm đó là sinh nhật cậu ấy. Chắc hẳn Châu buồn và thất vọng lắm khi biết bạn thân mình lại có suy nghĩ không hay như thế về mình. 

Chuyện tình vừa mới công khai tối qua mà hôm nay hai đứa cứ như người dưng, nước lã là không thể được. Tôi chắc chắn Chu Chiến 100% vẫn còn tương tư bạn gái tôi, cậu ta có vẻ không tin rằng hai đứa tôi là một cặp. Nhưng mà Châu, cậu ấy chỉ muốn tránh kiếp nạn tối hôm đó, không tính cho mai sau. Tôi đành phải đưa ra giao ước kia.

Lúc hai đứa đứng dưới tán cây phượng vĩ, Châu trong bộ áo dài thướt tha, cậu quay lại thấy tôi liền nở nụ cười xinh rạng rỡ. Chính giây phút đó, tôi biết mình sắp tiêu rồi. Tại sao lại khẩn trương khi cậu ấy được tỏ tình, tại sao lại bực mình, xấu tính khi nhắc về Chiến, tại sao không thể kiềm được mà ngắm nhìn cậu ấy cười.... Tôi đã thấy bài viết trên confession, trực tiếp ở trên bài viết đó cả buổi chỉ để đọc comment. Chu Chiến và Đăng Khoa, hoàn toàn vô lý, Quỳnh Châu và Đăng Khoa, nghìn phần hợp lý.

DƯA HẤU ƯỚP LẠNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ