Một ngày sau đó, Đăng Khoa đi học lại. Trong giờ sinh hoạt cuối tuần, cô chủ nhiệm tuy có bày tỏ sự hài lòng khi thấy lớp đi học đầy đủ nhưng vẫn phê bình Khoa và 2 cậu bạn kia.
"Về vở kịch diễn ngày 20.11 sắp tới, Đăng Khoa, Duy Khang, Đình Hùng bắt buộc phải tham gia đóng kịch với lớp. Đây không phải hình phạt mà là lúc để các bạn có thể gần gũi nhau hơn, có thể các em sẽ tìm thấy niềm vui khi lên lớp và đến trường đầy đủ hơn." Đó là điều cô luôn mong mỏi ở lớp học sinh cá biệt này.
Trường tôi có truyền thống rằng vào 20.11 hằng năm, các lớp sẽ chuẩn bị một tiết mục nghệ thuật lên biểu diễn. Khối 10 sẽ nhảy hiện đại, khối 11 tập kịch và khối 12 ca hát và múa.
Còn 2 tuần nữa là đến ngày biểu diễn, bây giờ kịch bản đã hoàn thiện, việc cần làm là chọn diễn viên và tiến hành tập. Với cương vị là trưởng Ban biên tập, tôi thực sự nhẹ nhõm khi vở kịch của lớp đã có sẵn 3 diễn viên và cái cảnh "đi kêu gọi" tham gia sẽ không còn là ác mộng.
" Chúng ta sẽ có 10 diễn viên đóng chính, hiện đã đầy đủ. Quỳnh Châu có đề xuất bạn diễn viên nào phù hợp với vai nào không em? " Cô hỏi tôi.
" Thưa cô, em thấy các bạn lớp mình rất giỏi, nên em muốn để các bạn thử sức với vai diễn mới ạ. " Tôi không đề xuất ai cả, thứ tôi muốn xem chính là sự hoá thân mà các bạn thật sự không ngờ đến, đó mới là điều thú vị chứ nhỉ!
Sau đó, hơn 40 cái tên được đưa vào vòng quay may mắn. Và kết quả thật bất ngờ, Chu Chiến sẽ vào vai học tra đầy ngỗ nghịch còn Đăng Khoa thủ vai thầy giáo hiền từ với 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực "trồng người". Tùng Lâm và Kim Ánh trong vai cha mẹ già của học tra, Duy Khang, Tú Quyên, Phương Anh sắm vai hội bạn xấu cùng các diễn viên khác.
Vở kịch của lớp chúng tôi mang tên "Người thầy năm xưa" kể về quá trình trưởng thành của một học sinh cá biệt có gia cảnh khốn khổ. Đồng hành cùng cậu bạn trong chặng đường đó có sự răn dạy chỉ bảo của thầy Khoa cùng sự động viên của các bạn học giúp học tra thoát khỏi sự cám dỗ của ma tuý và cờ bạc.
Buổi tập đầu tiên nhanh chóng được lên lịch, để thuận tiện cho các diễn viên thì sau giờ học thêm chiều, sẽ có 1 giờ để tập kịch. Trong giờ giải lao, tôi tranh thủ đi photo kịch bản thì gặp phải Thành Đạt cùng Bảo Châu A8 đang "phát cơm tró" ở quán nước bên cạnh.
" Bạn Châu kia thế mà vẫn yêu được thằng Đạt nhỉ? " Kim Ánh đột nhiên lại gần bên tôi thủ thỉ.
" Tao thấy bạn đó ghê gớm lắm, yêu thằng Đạt cũng tốt, cho cậu ta khỏi ra đường làm tổn thương con gái nhà người ta! "
" Hợp lý đấy. " Tôi với Kim Ánh đang ngồi chờ photo thì thấy đôi bên kia đã dừng công khai biểu hiện tình cảm, Nguyễn Bảo Châu vội vàng đi đâu đó. Thành Đạt hình như không có ý định rời đi cùng. Châu kia vừa đi được 2 phút, cậu ta đã nhảy sang bàn kế bên bắt chuyện cùng hai em gái mặc đồng phục trường B.
" Ánh, cậu ta lại bắt đầu đi câu rồi kìa. " Tôi lay lay cái Ánh đang chăm chú vào cái điện thoại.
" Dòm điệu bộ cậu ta kìa, như này bảo sao tốn gái."
BẠN ĐANG ĐỌC
DƯA HẤU ƯỚP LẠNH
Roman d'amour( Tên cũ: Lời tỏ tình năm tôi 18 ) Dạo gần đây, tôi luôn có cảm giác như là người thừa trong chính hội bạn thân của mình. Có nhiều câu chuyện, tôi chẳng thể nào nói chêm được lời nào mà trước đó, tôi luôn là người pha trò cho cả đám; có những cuộc v...