Sáng ngày sau đó, chúng tôi sẽ thi tiếng Anh và buổi chiều thi tổ hợp môn Lí-Hoá-Sinh và Sử-Địa-GDCD. Bài thi tổ hợp sẽ có 60 câu và chia đều cho mỗi bộ môn 20 câu, thời gian làm bài trong 70 phút. Hôm nay, tôi được xếp ngồi ở bàn thứ hai ngay sau Nguyễn Bảo Châu vì cô đã thay đổi cách đánh số thứ tự từ dưới lên. Nhờ thế tôi khỏi phải hứng chịu ánh mắt dao găm của cậu ta và làm bài một cách yên bình.
Kết thúc bài thi Xã hội cũng là lúc kì thi giữa kì cũng kết thúc. Tôi háo hức chạy sang các phòng để tám chuyện với hội Lady. Chu Chiến đi cùng tôi một đoạn từ phòng số 3 sang phòng 6 để gặp Tùng Lâm. Lúc đến nơi, mọi người đã đông đủ, bàn bạc rôm rả về bài thi vừa rồi.
"Chu Chu làm được bài không?" Kim Ánh giơ tay lên ra hiệu cho tôi."Thôi nhìn là biết mày làm được bài rồi!"
"Tao làm được thì đã tốt! Hoá nhiều câu khó dã man." Các môn Tự nhiên không phải là sở trường của tôi.
"Công nhận."Mấy đứa đang ngồi cạnh Kim Ánh cũng gật gù. Riêng Hạnh Linh thấy tôi đến, cậu ấy dường như chẳng nói năng gì nữa, cũng không tiếp tục bàn luận, cúi mặt chơi điện thoại. Tôi có hỏi thăm vài câu Hoá, Linh cũng chỉ trả lời đáp án qua loa. Con bé chắc lại có chuyện gì giận tôi ư? Mấy hôm nay hoàn toàn bình thường mà nhỉ.
"Chiến ơi! Câu cuối này đáp án là 3,36 lít nhỉ?" Tôi chợt để ý thấy Hạnh Linh đã đến bên ngồi cạnh Chu Chiến.
"Tao làm ra 2,8 lit nhưng tao không chắc chắn lắm. Phương trình này.....bla bla.." Xin phép được lược bỏ vì tôi nghe không hiểu gì.
Đang hăng say tám chuyện trên trời dưới đất với hội Lady, tôi nhận được điện thoại của Duy heo. Vì mấy bàn trên ồn quá tôi đành đi xuống cửa sổ cuối lớp nghe điện. Chuyện là, Duy heo lên tận trường đón tôi về để bắt đầu sửa soạn lên đường đi chơi 2N1Đ với gia đình đồng thời cũng tổ chức sinh nhật cho tôi luôn. Tôi định quay lên báo cho hội bạn biết một tiếng, liền chợt nhận thấy có bạn học nào đó đang nhìn chằm chằm tôi. Quay lại thì nhìn thấy Đăng Khoa từ đâu xuất hiện, ngồi chống cằm, điệu bộ lười biếng nhìn tôi.
"Nhìn gì?" Thấy tôi quay lại, cậu ta mới lên tiếng.
"Sao mày ngồi đây?"
"Thế tao không được ngồi đây hả?"
"..." Cậu ta thích thì ngồi đó đến sáng mai cũng được.
"Sao không trả lời tin nhắn tao?"
Tôi đã giật mình khi nghe thấy câu hỏi đấy mà cái hội trên kia đang ồn ào tự dưng sau câu nói của Khoa lại ồ lên làm tim tôi hốt hoảng.
"Hình như điện thoại tao hết mạng rồi! Chưa kịp đăng kí gói mới!" Đây là sự thật vì tiền tiêu vặt tháng này, tôi dùng để mua quà tặng mẹ 20/10 rồi các món linh tinh skincare cũng hết nhẵn.
"Đọc số điện thoại đi!" Khoa lên tiếng.
"Làm gì?"
"Mày cứ đọc đi" Lúc đấy tôi như bị thao túng tâm lý, đọc ngay tắp lự. Vài giây sau thấy ting ting, SMSl thông báo đã cộng thêm 180Gb Data.
"Mày nạp data cho tao đấy hả?" Bắn số tài khoản đây, tôi bank lại liền.
"Rồi giờ trả lời tin nhắn tao đi!" Khoa bỏ ngoài tai lời tôi nói, xách cặp đứng dậy ra về.
BẠN ĐANG ĐỌC
DƯA HẤU ƯỚP LẠNH
Romance( Tên cũ: Lời tỏ tình năm tôi 18 ) Dạo gần đây, tôi luôn có cảm giác như là người thừa trong chính hội bạn thân của mình. Có nhiều câu chuyện, tôi chẳng thể nào nói chêm được lời nào mà trước đó, tôi luôn là người pha trò cho cả đám; có những cuộc v...