Chương 19

410 41 0
                                    

Hết tiết thể dục, cơn đau bụng đã đỡ hơn hẳn và tôi lên lớp để tiếp tục kế hoạch tập duyệt kịch lần cuối. Khoa đưa tôi xuống phòng y tế xong tiện thể đặt lưng ngủ luôn ở giường bên cạnh. Đúng là tranh thủ quá!

"Mày có lên lớp luôn không?" Tôi nói qua rèm trắng ngăn cách giữa hai giường.

Phía bên kia chưa thấy trả lời lại ngay, tôi nghĩ bụng chắc đang mơ đẹp rồi nên không nghe thấy tôi thì Khoa đã ngồi dậy, vén rèm sang một bên. Lúc này hai đứa không còn gì ngăn cách ở giữa, mặt đối mặt. Tự dưng tôi lại thấy ngượng, bèn tránh trực tiếp trao đổi ánh mắt với người đối diện.

"Ổn chưa mà lên?"

"Đỡ nhiều rồi!" Tác dụng của thuốc giảm đau cộng với miếng dán chườm nóng trực tiếp lên bụng thì cơn đau cũng chào thua.

"Có sữa ấm kìa!" Khoa nói.

"Cho tao à?"

"Không đâu, cho tao." Khoa nói xong đứng dậy đi ra cửa luôn.

"Hả?" À, tôi hiểu ý cậu ấy rồi. "Hehe, cảm ơn mày!" Rồi cầm chai sữa ấm chạy theo Khoa lên lớp.

*

Lớp A2 lúc này đang có sự kiện gì đó mà ồn ào như cái chợ vỡ. Tôi vừa bước vào lớp thì đập vào mắt đầu tiên là Hạnh Linh đang mắt ướt đỏ hoe. Ai lại chọc cho bạn tôi khóc rồi?

"Ánh, Ánh, vụ gì thế?" Thấy cái Ánh đứng gần đó, tôi liền tiến sát lại nghe ngóng.

"Quỹ lớp mất tiêu rồi." Vờ lờ, quỹ đó cũng dành để trả nốt tiền trang phục biễu diễn ngày mai.

"Sao lại mất?" Câu hỏi biết là vô tri nhưng vẫn hỏi. 

"Nghe nói là để ở trong cặp nhưng giờ lại không thấy." Nếu tôi tiết trước mà ở lại lớp thì kẻ gian không có cơ hội mà thó được cái ví đấy. Nhưng chưa chắc là bị mất trong tiết Thể dục.

"Mọi người về chỗ! Bây giờ có việc này phải giải quyết luôn." Lớp trưởng đứng lên bục giảng, trấn tĩnh cả lớp. " Quỹ lớp hiện đang bị mất tích, đầu tiên để minh bạch thì phải soát cặp và tủ đồ của mọi người."

Thế là lớp trưởng đi từng bàn soát cặp, còn lớp phó Phương Anh đi tìm trong tủ đồ.

Kết quả là không có bạn nào cầm nhầm cả. Lúc này, Hạnh Linh mới nảy ra một ý.

"Trước khi xuống học Thể dục vẫn còn thấy ví trong cặp, lúc lên thì mới thấy mất. Vậy chỉ nội trong thời gian tiết vừa rồi thôi!" 

Hoài An đang an ủi Hạnh Linh chợt đứng dậy. "Ồ! Tiết trước có Quỳnh Châu ở lại lớp." Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi. 

Wtf! Thần thiếp trong sạch.

Thị vệ Kim Ánh thấy bất bình thay dân nữ nên đã lên tiếng đáp trả: "Hoài An, mày là có ý gì?" 

Ý bảo tôi ăn cắp quỹ lớp đó.

"Tiết trước tao xuống phòng y tế. Tao vừa mới lên lớp lúc nãy."

"Lúc tao quay lại lấy đồ vẫn còn đang thấy mày nằm trên bàn cơ mà." Hoài An chắc lên lớp vào 10 phút tôi ngủ gục đó.

DƯA HẤU ƯỚP LẠNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ