Ông Join cất thiết bị nhỏ ấy đi và tiếp tục quan sát. Thời gian cứ thế trôi đi, tâm trạng ông cũng vì thế mà suốt ruột nhưng lí trí vẫn đủ tỉnh táo để hiểu nếu lao vào ông sẽ hại Việt Nam.
- " chậc... Lão ta trốn xó nào rồi! Mẹ khiếp!"_ một kẻ khoác trên mình bộ vest sang trọng nhưng ngôn từ lại giống tâm địa của gã- kinh tởm và đê tiện. Trong cơn tức giận hắn đi thẳng vào một căn phòng đang được canh gác vô cùng nghiêm ngặt, tiếng hết thảm thiết vang vọng khắp phòng. Lúc sau, kẻ đó nắm tóc kéo xềnh xệch một thiếu niên khắp người toàn máu lôi ra giữa sảnh. Ném mạnh thiếu niên ấy xuống, tên ấy nói lớn:
- " tao biết mày đang ở đây! Nếu không muốn con chó này chết thì ra đây cho tao!"_ nói xong gã dẫm mạnh lên người cậu thiếu niên ấy.
- " tên khốn..."_ ông trốn trong ống thông gió, đôi mắt nổi lên những tia máu, bàn tay nắm chặt làm mạch máu nổi rõ, hàm răng nghiến chặt vào nhau kêu ken két.
Em run rẩy trong cơn đau khắp người, tâm trí em đờ đẫn không thể nghĩ được gì, đôi mắt mờ đục nhìn vào khoảng không vô định, bàn tay em buông thõng không phản kháng hay do em không còn sức để phản kháng. Em ghét nó! Ghét cái cảm giác bất lực cùng cực, em không thể làm gì, chỉ biết nằm đấy chịu từng cơn đau do họ mang lại... Nhưng 'họ' là ai? Mỗi khi bị đánh bởi kẻ bắt cóc em lại nghĩ đến điều đó nhưng em không biết 'họ' mà em luôn bất giác nghĩ đến là ai. Điều duy nhất em biết là em đã từng trải nghiệm qua cái cảm giác này rồi, không phải lần một lần hai mà nó là cái cảm giác đã luôn ám ảnh em mỗi khi đêm về, mỗi khi bản thân chìm sâu trong bóng tối vô tận, mỗi khi em muốn buông bỏ cái mạng quèn này nhưng rồi lại thôi và có thể còn hơn nữa nhưng em đâu phải em của tương lai làm sao em có thể hiểu được như em của 18 chứ... Em chịu thôi, em không thể nghĩ được gì, em cũng không biết bản thân phải làm gì, em đã van rồi, đã xin rồi cũng đã khóc rồi, em mệt lắm rồi nhưng họ không tha cho em... có lẽ em càng đau khổ họ lại càng vui vẻ...
___________________văn phong còn kém, có thể còn có lỗi chính tả
Mong được mọi người ủng hộ tác phẩm đầu tay của mình ^o^
Cảm ơn đã dành thời gian đọc câu chuyện này!!! ☆(ノ◕ヮ◕)ノ*
Thank you!!! (◍•ᴗ•◍)
![](https://img.wattpad.com/cover/357327259-288-k413166.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
"Phế vật" - countryhumanvietnam
FantasyKhông có tài năng thì là PHẾ VẬT ? không nổi trội thì không đáng được nhận tình yêu ? vậy... vậy tại sao... khi chỉ mang tâm hồn của đứa trẻ lại nhận được chúng... không phải... khi ấy tôi mới thực sự là kẻ VÔ DỤNG sao? tại sao vậy?