Chương 11

76 7 0
                                    

Chương 11 - Trò chuyện với Áo khoác vàng

"Ý cô là sao?" Úc Ngạn nhìn thẳng vào mắt chuyên viên tư vấn, nhưng lại không cảm nhận được bất kỳ ý cười nào trong ánh mắt của cô ta. Cô ta chỉ mỉm cười rạng rỡ như đang đeo một chiếc mặt nạ giả.

Giống như nhân viên bảo vệ nở nụ cười giả tạo ở sảnh tầng một, đường viền hàm dưới của cô ta cũng có một vết sẹo dài. Khuôn mặt này dường như vốn thuộc về một người khác, vì lý do nào đó đã được khâu vào khuôn mặt của người phụ nữ này.

Úc Ngạn dần dần bắt đầu cảm nhận được sự nguy hiểm đang tồn tại. Cái gì mà giá cả phụ thuộc vào nhu cầu của khách hàng tiếp theo, chẳng lẽ họ muốn lấy nội tạng của mình để ghép cho khách hàng tiếp theo sao?

Nhưng cậu chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, trong môi trường kỳ quái này, sự sợ hãi càng dễ khiến bản thân trở thành con mồi của đối phương.

Cậu dám trực tiếp bước vào tòa nhà văn phòng này còn có một lý do quan trọng hơn, đó là cậu không tin người phỏng vấn sẽ giao cho mình một nhiệm vụ chắc chắn phải chết. Cậu có một sự nghi ngờ mơ hồ về người phỏng vấn, đồng thời cũng có một sự tin tưởng mơ hồ.

"Ừm, ở đây có nhà vệ sinh không?" Cậu tìm cơ hội chuyển hướng câu chuyện, cố gắng tranh thủ thêm thời gian để điều tra địa hình xung quanh. Nhiệm vụ của cậu trong chuyến đi này là bảo vệ con tin, cụ thể là bảo vệ bệnh nhân béo phì bị bắt cóc anh Chu và truy bắt thể dị dạng trong thẩm mỹ viện.

Bảo vệ... Nói thì dễ, đi từng bước một xem sao, tệ nhất cũng chỉ là không qua được kỳ thực tập, bị đuổi việc, cũng chẳng mất mát gì.

Không, thực ra là có mất mát.

Trong đầu Úc Ngạn hiện lên hình ảnh người phỏng vấn cuộn mình ngủ trên gối của mình, áo choàng tắm mở toang đến dưới cùng, những vết đỏ trên người vẫn chưa phai.

Chuyên viên tư vấn gật đầu lịch sự, mời cậu ra ngoài rẽ trái, nhà vệ sinh ở ngay gần đó.

"Được."

Úc Ngạn bước chậm rãi, liếc mắt nhìn xung quanh.

Hành lang bên trái có bốn cánh cửa gỗ trắng kiểu dáng Châu Âu, được đánh số 701, 702, 703 và 704. Mỗi cánh cửa đều treo quảng cáo của thẩm mỹ viện Tế Liễu. Có vẻ như chủ tiệm đã thuê nguyên tầng bảy của tòa nhà văn phòng này. Căn phòng mà Úc Ngạn vừa trò chuyện với chuyên gia tư vấn là 704.

Nói thật, cách trang trí ở đây ấm cúng như phòng ngủ của một cô gái, không khác gì các thẩm mỹ viện bình thường. Hai bên tường được dán giấy dán tường màu hồng nhạt với họa tiết vân da.

Hành lang hơi hẹp, khoảng cách giữa hai bức tường rất gần.

Một số chỗ giấy dán tường ở các góc bị bong lên. Úc Ngạn cẩn thận bóc một mảng ra, phát hiện bên dưới còn có một lớp giấy dán tường khác. Lớp giấy dán tường bên dưới quá bẩn, dính những mảng dầu mỡ lớn không rõ từ đâu, lẫn cả những vệt máu, giống như trước đây từng cho lò mổ thuê.

Chẳng lẽ họ cứ dán chồng giấy dán tường lên để che đi những chỗ bẩn, càng dán càng dày, khiến hành lang càng hẹp?

Nhà vệ sinh nằm chéo so với các cánh cửa. Vừa bước vào, đối diện cửa là một dãy bồn rửa mặt, phía trên bồn rửa mặt là một chiếc gương dài hình chữ nhật, soi bóng Úc Ngạn và khung cửa sau lưng cậu.

[ĐM/EDIT] ERROR: ĐIỆP BIẾN - LÂN TIỀMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ