Chương 13

296 34 0
                                        

Chương 13 - Chiến đấu

Úc Ngạn xoay người sang một bên, nhìn vào gương để xác định vị trí. Sau đó cậu thản nhiên tháo túi đeo vai xuống cầm trên tay.

Mọi thứ trong thẩm mỹ viện Tế Liễu đều không bình thường. Chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ cậu đã trải qua vô số sự kiện kỳ dị rùng rợn. Việc Úc Ngạn vẫn giữ được bình tĩnh, không bị dồn đến phát điên hoàn toàn là nhờ vào lòng dũng cảm được rèn luyện qua những trò chơi kinh dị thường ngày.

Song hiện thực và trò chơi là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Khi đối mặt với màn hình máy tính, con người sẽ có một tâm lý mặc định rằng dù con quái vật này kinh khủng đến đâu cũng không thể phá vỡ màn hình và tấn công mình. Nhưng tình hình hiện tại không giống, việc cùng chung phòng với một bàn tay đứt lìa đồng nghĩa với việc cậu có nguy cơ bị nó tấn công bất cứ lúc nào.

Ngay cả trong khoảnh khắc căng thẳng nhất, Úc Ngạn vẫn không hề hoảng hốt. Ban đầu cậu định vung túi đeo vai lên và đập mạnh xuống sàn nhà. Nhưng cậu lại lo lắng rằng nếu tiếng động quá lớn sẽ khiến người ở phòng bên cạnh chú ý, đẩy bản thân vào tình thế bất lợi hơn.

Vì vậy, Úc Ngạn quyết định thực hiện kế hoạch B.

Cậu thừa dịp bàn tay gãy nằm trong túi không chú ý, bỗng nhiên hất lên.

Bàn tay phải không kịp phản ứng tuột khỏi túi và bay vèo lên không trung. Sau đó nó rơi xuống sàn nhà, choáng váng lảo đảo bò đi. Do quá hoảng sợ nên nó đập mạnh vào tường.

Úc Ngạn đi lên giáng một cú đá chí mạng như khi dẫm nát con gián.

Bàn tay phải giãy giụa dữ dội, vặn vẹo dưới chân Úc Ngạn như một con cá chép đang hấp hối.

Úc Ngạn dồn lực xuống, tiếng rắc rắc đầy đau đớn vang lên từ bàn tay gãy. Những ngón tay run rẩy cố gắng miêu tả, nhúng vào vết sơn tường hồng còn ướt vẽ nên một khuôn mặt nguệch ngoạc trên mặt đất.

Mái tóc dựng ngược như bờm sư tử, hai hàm răng lởm chởm trông chẳng khác nào khuôn mặt của một con quái vật, chẳng thể đoán ra nó muốn thể hiện điều gì.

Úc Ngạn khom người xuống chống cằm dò xét bức chân dung do nó vẽ.

"Có hơi giống người phỏng vấn."

Bàn tay điên cuồng gõ xuống mặt đất như con người đang gật đầu lia lịa.

Úc Ngạn nhặt bàn tay gãy từ dưới đế giày lên, cầm cổ tay của nó ngắm nghía.

Đó là một bàn tay phải vô cùng xinh đẹp, những ngón tay thon dài, làn da mềm mại trắng ngần, khớp xương rõ ràng ẩn hiện dưới lớp da phớt hồng. Dù người phỏng vấn chưa từng tháo găng tay trước mặt Úc Ngạn, nhưng cậu đã từng tưởng tượng đôi bàn tay ẩn dưới lớp găng tay ấy sẽ xinh đẹp và sạch sẽ đến nhường nào.

Liệu đây có phải là bí mật ẩn sau lớp găng tay của anh ta không? Hay hai bàn tay của anh ta không hề gắn liền với cơ thể? Anh ta cử một bàn tay phải đến giúp đỡ mình?

Có thể tỏa sáng giữa vô số nhân tài trong Tàu Điện Ngầm và có được vị trí trong cao tầng, người phỏng vấn không hề đơn giản như vẻ ngoài dịu dàng và chu đáo mà anh ta thể hiện.

[ĐM/EDIT] ERROR: ĐIỆP BIẾN - LÂN TIỀMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ