Chương 24

212 22 0
                                    

Edit: Tagoon

Bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, ánh trăng thanh lãnh trải dài xuống sân nhỏ, hết thảy xung quanh giống như mộng ảo, mông lung bao phủ bởi một tầng sương mù.

Hạ Dương ngẩng đầu nhìn sao trời vạn dặm, nắm ngón tay lạnh lẽo mảnh khảnh của Liễu Cảnh Văn im lặng thật lâu, trong lòng vạn phần không cam.

Liễu Cảnh Văn bị người ám hại, không đòi được công bằng, còn phải chịu đựng cảnh bị tên tiểu nhân đê tiện kia nhạo báng lăng nhục.

"Cho dù không thể cáo Trần Bách Nhuận, không thể định tội được gã." Hạ Dương giọng khàn khàn gian nan nói: "Cũng phải công bố với toàn thể mọi người đều biết, khiến gã bị người người phỉ nhổ, tại sao ngươi lại giấu giếm?"

Liễu Cảnh Văn cảm nhận được cảm xúc của Hạ Dương, hơi hơi nghiêng đầu nhìn hắn, đầu ngón tay bị nắm lấy truyền đến từng làn sóng ấm áp, trong lòng có chút khó chịu.

"Không còn cách nào." Liễu Cảnh Văn nhẹ giọng nói: "Gia thế chênh lệch quá lớn, nói ra sự thật mọi người tin hay không cũng không quan trọng, quan trọng là gã có thể giống như hôm nay phủi sạch sẽ, dùng cớ say rượu thoát khỏi tội trạng."

"Lấy tâm tính của gã, gã càng có thể dùng tiền tài mở đường, mượn đại nghĩa đưa ta vào tình thế vạn kiếp bất phục, người nhà của ta cũng sẽ bị liên lụy, ta không tranh nổi!"

"Tiểu tú tài." Hạ Dương nghe y nói xong ngay lập tức hiểu được lo lắng của y, "Dù sao cũng sẽ có cách, ngươi chớ nên nản lòng."

Suy nghĩ của Liễu Cảnh Văn làm sao Hạ Dương không hiểu, chịu uỷ khuất cực lớn nhưng vẫn phải ép dạ cầu toàn, hết thảy đều là bị bức bất đắc dĩ.

Nếu như Liễu Cảnh Văn nói ra sự thật, Trần Bách Nhuận tất nhiên không thừa nhận, nếu còn không đưa ra được chứng cứ, gã còn có thể cắn ngược lại một phát, thừa cơ huỷ hoại thanh danh của Liễu Cảnh Văn.

Kỳ thật khiến cho Hạ Dương đau lòng nhất chính là, cho dù có chứng cứ cũng không lật ngã được Trần Bách Nhuận, gã có thể lấy cớ say rượu hoàn toàn không nhớ rõ sự tình lúc ấy, sau đó nhân cơ hội tỏ ra hiên ngang lẫm liệt, vờ vịt cam chịu lấy tiền đè người, người ngoài khả năng sẽ dần dần bị dắt mũi, Liễu Cảnh Văn có khi còn mang tiếng lừa bịp tống tiền.

Miệng đời đáng sợ, cứ thế mãi, công danh của Liễu Cảnh Văn còn giữ được hay không ai cũng không biết.

Hạ Dương có thể khẳng định, Trần Bách Nhuận tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này, chắc chắn gã sẽ tìm đủ mọi cách tra tấn khinh nhục Liễu Cảnh Văn, người Liễu gia cũng sẽ phải chịu liên lụy.

"Ừ." Liễu Cảnh Văn trầm mặc một lát, trở tay nắm lấy tay Hạ Dương, "Lần này Trần Bách Nhuận bị đánh, gã cũng không dám cáo lên nha môn, đồng thời trong thời gian ngắn sẽ không tiếp tục nảy tâm tư xấu xa."

Y nói chắc như đinh đóng cột, an ủi Hạ Dương: "Người đời luôn thích nghe những lời đồn đãi, đừng nói lời của ta hôm nay hoàn toàn là thật, cho dù chỉ lộ ra một chút hoài nghi cũng đủ để bọn họ suy đoán."

Cường hãn tiểu ca nhi thực lực sủng phuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ