Khi cuộc họp kết thúc, những ngón tay của anh ấy quấn quanh cổ tay tôi, kéo tôi đi trước khi tôi kịp nói lời chúc ngủ ngon với bất kỳ ai trong cuộc họp.
Tim tôi đập thình thịch; hơi thở của tôi bắt đầu ngắn lại; sự lo lắng thúc đẩy máu mình và sự phấn khích chồng lên mọi suy nghĩ trong não tôi.Sự khao khát được chạm vào Levi của tôi đã bắt đầu trở nên đau đớn về mặt thể xác trong ngày hôm qua: tôi cần sự giải thoát mà cơ thể anh mang lại cho tôi.
Levi cuối cùng cũng thả tay tôi ra trong khi đóng sầm cửa văn phòng của anh sau lưng cả hai. Chậm rãi, tôi đi về phía bàn làm việc của mình và đứng đúng tư thế mà tôi đã đứng ngày hôm trước trong khi anh ấy trêu chọc tôi.
Người đàn ông có mái tóc đen như gỗ mun bình tĩnh ấn lòng bàn tay vào cánh cửa, lướt những ngón tay dọc theo các gờ gỗ trước khi chạm tới tay nắm. Anh từ từ khóa cửa văn phòng, cuối cùng liếc qua vai để bắt gặp ánh mắt của tôi.
"Jen Yaeger." Anh lẩm bẩm tên tôi một cách cay đắng hơn bình thường.
Chỉ từ giọng điệu trầm ngâm của anh ấy, sự lo lắng của tôi bắt đầu tăng lên khi tôi lo lắng rằng mình đã hiểu sai tình huống - rằng tôi thực sự đã khiến anh ấy nổi giận với mình.
Trong khi lưng tôi quay về phía anh, anh bắt đầu từ từ bước lại gần tôi,những ngón tay mảnh khảnh của anh di chuyển lên đỉnh sống lưng của tôi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng nhạy cảm của tôi, "Tôi cần em thành thật với tôi, và thừa nhận những gì em đã cố gắng làm trong cuộc họp đó."
Mặc dù cảm thấy rất lo lắng khi được anh chạm vào, tôi vẫn thở phào nhẹ nhõm vì anh không thực sự giận tôi; hoặc ít nhất là anh ấy không quá tức giận.
Đôi mắt của tôi dán chặt vào anh ấy từ phía sau vai tôi khi anh ấn ngực mình hàng giờ trước, "Em xin lỗi, em e rằng em không biết anh đang nói gì, Binh trưởng."
"Em có chắc đó là điều em muốn nói với tôi không, Jen?"
Cơ thể tôi từ từ quay lại đối mặt với Binh trưởng lớn tuổi của tôi.
Nghiêng người lại gần, môi bạn bắt đầu nhếch lên thành một nụ cười tự mãn: "Tôi có phải là người phụ nữ đầu tiên làm khó anh trong một cuộc họp không, Levi?" Bạn trêu chọc, nhìn đôi mắt lạnh lùng của anh nhanh chóng mở to đầy ngạc nhiên: sửng sốt vì sự thiếu tinh tế của bạn, "Tôi chỉ chạm vào đùi anh thôi!!."
Bàn tay của Levi ngay lập tức giơ lên, siết chặt ngón cái và ngón trỏ quanh má tôi để bịt miệng tôi lại. Tôi nhăn mặt, cảm nhận được khi anh nhéo hai má tôi vào nhau.
"Tốt nhất là em nên ngậm cái miệng xinh đẹp đó lại đi!." Levi cảnh báo tôi, đôi mắt anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi trong khi anh siết chặt khuôn mặt tôi, "Em không muốn làm cho tình hình của mình trở nên tồi tệ hơn hiện tại đúng không?."
tôi nhẹ nhàng đan những ngón tay của mình vào tay anh để gỡ tay anh ra khỏi má.
"Hay cái gì?"
Levi hơi ngạc nhiên trước sự tự tin đột ngột bộc phát của tôi , nghiêng đầu: "Ý anh là gì, hay là gì?"
Tôi bắt đầu ấn tay mình vào gáy Levi Ackerman, lướt ngón tay qua đường cắt phía dưới mềm mại của anh ấy. Đầu ngón tay của tôi quấn quanh lọn tóc của anh, giữ đầu anh cố định để buộc mắt anh vẫn nhìn vào mắt tôi; ánh mắt anh dịu dàng nhìn tôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ATTACK ON TITAN • LEVI ] TÔI YÊU EM
Fanfiction18+ "Tôi yêu em và điều đó làm tôi sợ chết khiếp." Levi Ackerman hoàn toàn hài lòng với việc không thích Tôi, cảm thấy mình càng trở nên cáu kỉnh mỗi khi môi tôi hé mở để nói. Hoặc ít nhất là cho đến khi Hange Zoë quyết định ép cả hai dành thời gian...