Chương 11

208 23 0
                                    

An Cát nghe vậy thì cười khúc khích, lập tức nhiệt tình phổ cập kiến thức cho Bạch Trà. Ở phương diện này, mọi thứ đều cần được tiến hành tuần tự, cô từng chút một truyền đạt những điều này vào đầu Bạch Trà. Cô muốn Bạch Trà hiểu rằng hai người phụ nữ cũng có thể có một cuộc sống vợ chồng bình thường.

Trong mắt Bạch Trà tràn đầy sự khó tin, kinh ngạc nhìn An Cát vẫn đang nói. Trong phút chốc, cô không thể diễn tả được cảm xúc của mình. Hai người phụ nữ cũng có thể sống một cuộc sống vợ chồng bình thường. An Cát cưới cô không chỉ đơn giản là để tránh việc bị ép buộc kết hôn bởi quan phủ một năm sau, mà An Cát thực sự muốn sống một cuộc sống vợ chồng bình thường với cô. Vì vậy, những biểu hiện tốt đẹp mà An Cát dành cho cô hôm nay mới có thể tự nhiên như thế, càng suy nghĩ đầu óc càng trở nên rối loạn.

Những điều An Cát nói đã làm đảo lộn nhận thức nhiều năm qua của cô. Trong lòng cô cũng thắc mắc tại sao An Cát lại hiểu biết những điều này?

An Cát nắm lấy tay Bạch Trà, trấn an cô: "Đừng suy nghĩ nhiều quá, lý do ta nói những điều này với nàng chỉ là muốn nàng biết, yên tâm, ta sẽ không ép buộc nàng . Ta sẽ chờ đến ngày nàng tự nguyện giao trái tim mình cho ta."

Nói xong, An Cát bảo Bạch Trà lên giường ngủ, rồi nằm xuống, nhắm mắt lại và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi. Chẳng bao lâu sau, cô đã ngủ say.

Bạch Trà nhìn cô và ngay lập tức dở khóc dở cười. Người này làm cho lòng cô trở nên rối loạn, còn mình thì lại nhanh chóng ngủ rất say. Cô không thể không cúi người khẽ chạm vào gương mặt của cô ấy, thật là một tên vô lại.

Tuy nhiên, An Cát như vậy lại làm cho tâm trạng hỗn độn của nàng dần dần yên ổn trở lại. Sau khi thổi tắt đèn dầu, nàng nằm xuống bên cạnh An Cát, nhìn người đã ngủ say, nghĩ về những gì đã trải qua trong ngày, nghĩ về những lời An Cát nói. Nàng không thể không tự hỏi trong lòng rằng liệu mình có sẵn lòng trao bản thân cho An Cát hay không, và câu trả lời rõ ràng là sẵn lòng.

Nếu đã gả cho An Cát, thì nàng chính là người của An Cát, An Cát muốn nàng thì nàng sẽ trao, điều này không liên quan đến bất cứ điều gì khác mà chỉ bởi vì tờ giấy hôn thư giữa hai người. Rõ ràng An Cát cũng hiểu được điều này, vì vậy mới không đòi hỏi thân thể của nàng ngay lúc này, mà là vì An Cát muốn có được trái tim của nàng, muốn trái tim của nàng từ đây thuộc về An Cát hoàn toàn. Nghĩ đến đây, nàng lại khẽ chạm vào gương mặt của An Cát, ngươi đúng là một kẻ tham lam.

Bạch Trà tiếp tục suy nghĩ theo hướng này, dù nàng không có tình cảm sâu đậm như vợ chồng đối với An Cát, nhưng chẳng phải An Cát cũng như vậy với nàng sao? Những hành động của An Cát hôm nay chẳng qua chỉ xuất phát từ trách nhiệm mà thôi. Nghĩ đến đây, trong lòng nàng mơ hồ có một tiếng nói, nàng cũng muốn có được trái tim của An Cát.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, lòng nàng trở nên nhẹ nhõm, nàng chớp mắt nhìn An Cát và cười, nhẹ nhàng thầm thì: "Muốn có được trái tim ta thì hãy dùng trái tim của ngươi để đổi lấy."

Trong khi đó, các huynh đệ nhà họ Bạch nằm trên giường lăn qua lộn lại, không sao ngủ được. Những gì xảy ra hôm nay làm lòng họ rối bời. Tỷ tỷ lớn của họ và An Cát nhà bên đã nhận hôn thư, từ nay về sau trong nhà chỉ còn lại hai anh em họ. Trong lòng hai người tràn đầy sự mờ mịt, không biết sau này phải làm sao.

[BHTT-EDIT] Cưới Cô Hàng Xóm Xinh ĐẹpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ