Chương 11

244 21 6
                                    


2 giờ sáng, Thi Nhiên mở laptop, viết tiểu sử nhân vật cho "Dục vọng".

Cô rất thích nữ chính này, giống như một màn sương mù, trong cuốn sách này cũng chưa từng miêu tả ngoại hình của cô ấy, trước đây Thi Nhiên không thể tưởng tượng ra được, nên muốn dùng lớp vỏ của chính mình để bao bọc cô ấy, bây giờ trong lòng cô đã mơ hồ có hình dáng rồi.

Cô ấy có thể là một cô gái đến từ vùng quê, biết cách xoay xở giữa những toan tính nhỏ nhen, nhưng lại không phải là kiểu hoa khôi xã giao mà người ta thường hình dung, cô thích mặc áo thun đơn giản, thuận tiện cho công việc, tùy ý giúp đỡ mọi người xung quanh. Cô không nhất thiết phải rụt rè, thậm chí có thể kiêu ngạo một chút, nếu có thể thêm vào chút màu sắc ngạo mạn cô độc, thì dục vọng của cô ấy sẽ càng thêm ẩn giấu.

Một bóng hình dần dần thành hình trong tiếng gõ phím của Thi Nhiên.

Cô ấy có quỹ đạo hành vi của riêng mình, là cô gái nhỏ không chịu để bản thân thiệt thòi, lúc nóng thì cô ấy chuyển vào phòng nghỉ bật điều hòa, lúc mát mẻ thì lại ra ngoài trời hóng mát.

Có lần fan của cô ấy đến thăm phim trường, hai cô gái trẻ đi cùng nhau, cô ấy mặc trang phục diễn ở cửa nói chuyện với họ rất lâu, ghi nhớ họ sống ở đâu, cuối cùng nói sau khi về nhà thì đăng bài lên siêu thoại, nhất định phải về nhà an toàn.

Có diễn viên quần chúng ngồi trên bậc thang đá đánh bài, cô ấy ngồi xổm bên cạnh xem, che một chiếc ô nhỏ.

Ở phim trường, cô ấy là người yên tĩnh nhất, đứng trong đám đông, khi học hỏi sẽ hơi nhón chân.

Hình như hơi cận thị, cô ấy còn vô tình nheo mắt, nếu gặp phải cảnh quay hỏng hài hước, cô ấy cũng cười theo, vậy là đôi mắt liền biến thành một đường chỉ.

Khi xem lại cảnh quay trên màn hình, tay cô ấy luôn chống lên đầu gối đang co lại. Có diễn viên cùng đoàn làm phim chơi chụp ảnh tự sướng, vừa gọi nàng thì cô ấy liền lại gần, mỉm cười dè dặt tạo dáng chữ V.

Người như vậy... Người như vậy.

Thi Nhiên dừng tay gõ chữ. Cũng sẽ đi tham gia tiệc rượu, nhịn buồn nôn mà uống rượu, cũng sẽ khi mặt trời lặn, nhìn mặt trời không còn đỏ rực, suy nghĩ làm thế nào để tương tác với nghệ sĩ có lượng fan hùng hậu, làm thế nào để bản thân nổi tiếng hơn một chút.

Người như vậy.

Thi Nhiên lặng lẽ chớp mắt hai cái, nhấn phím enter, ngẩn người nhìn con trỏ nhấp nháy.

Tâm trạng muốn diễn xuất của cô mãnh liệt chưa từng có, mãnh liệt đến mức trái tim khô cằn của cô cũng đập thình thịch vào lúc nửa đêm. Không rõ ràng, giống như đồng hồ cát vậy, từng chút từng chút một, nhưng cô bắt đầu mơ hồ cảm nhận được sức sống của nhân vật.

Sức sống có thể bước ra từ những dòng chữ trong tiểu sử, nói với cô rằng "vẫn chưa ngủ à".

Thi Nhiên lưu tiểu sử lại, gửi cho đạo diễn Triệu.

3 giờ rưỡi, Triệu An Sinh cũng vẫn còn thức, chắc là vừa mới quay xong một đêm, lập tức gửi tin nhắn thoại cho Thi Nhiên.

[ BHTT - EDIT ] ĐIỆN THỜ - Thất Tiểu Hoàng Thúc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ