#22: Mười phần hạnh phúc

9.1K 594 241
                                    




Chương 22: Mười phần hạnh phúc

Từ Cảnh Minh ngồi trên giường, nghe xong câu nói của người kia, mi mắt hắn nhướng lên. Rõ ràng là một bộ dạng rất thích thú nhưng cố tình không lộ ra.

Tư Văn ngồi một bên quan sát, khoé môi giương cao lên cười tươi:

" Sao vậy? Nếu em cảm động thì cứ tự nhiên. Anh chuẩn bị khăn giấy cả rồi."

Câu nói của anh ngay lập tức hứng được cái liếc rách mắt từ người kia, trong bóng tối còn có thể ửng đỏ như thế.

" Anh nói linh tinh cái gì vậy? Từ Cảnh Minh này không bao giờ cảm động đâu à."

" Thật chứ?" Tư Văn vẫn chỉ cười.

Từ Cảnh Minh mím nhẹ môi, tuy đã biết được tình cảm của người kia vẫn như cũ không thay đổi, nhưng tại sao trong lòng hắn vẫn không vui tí nào vậy?

Thoạt đầu hắn đã rất hy vọng Tư Văn sẽ thổ lộ với mình, song bây giờ lại bứt rứt?

Vì cái gì?

Vì Tiểu Khả Ái?

Nhớ đến chuyện này, Từ Cảnh Minh chợt cau chặt mày, quay mặt về phía ánh đèn bàn. Ánh sáng nhàn nhạt hắt vào đôi mắt làm nơi đó hiện lên một tia giận dữ.

Tư Văn thấy người kia bỗng xốc chăn muốn đứng dậy, anh liền ngăn lại, nhíu mày nói:

" Em còn chưa khoẻ, muốn làm gì?"

" Tránh ra một lát." Từ Cảnh Minh giọng điệu không cao không thấp, cứ vậy cố gắng lết thân ra đến công tắc đèn phòng.

Tách một tiếng, đèn thắp sáng cả căn phòng, bây giờ có thể thấy rõ hai bóng người rồi.

Từ Cảnh Minh quay người nhìn Tư Văn, thấy anh vẫn còn kinh ngạc chưa hiểu mô tê chuyện gì. Còn hắn thì rất rõ, hắn đang tức giận, hắn đang muốn xử chết anh.

Đối mặt với Tư Văn một khoảng cách nhất định, Từ Cảnh Minh hất mặt ngoắc ngón trỏ:

" Anh mau lại đây cho tôi."

Thật ra Từ Cảnh Minh không muốn đối xử một cách thô lỗ như này với anh đâu, nhưng một phần vì tức giận, một phần vì đau mông nên hắn không muốn di chuyển quá nhiều.

Kể ra thì hắn chật vật quá thể!!!

Tư Văn vì tính điềm đạm mà không trách móc nửa lời. Anh im lặng đi đến gần chỗ Từ Cảnh Minh, vừa định mở miệng nói chuyện liền ăn một cái bạt tai.

Nếu không nhầm thì đây là lần thứ hai Tư Văn bị người kia đánh thẳng thừng như thế rồi. Nghĩ đến đây làm mặt anh sa sầm, thoáng thoáng giận dữ.

" Em làm cái gì vậy?" Vẫn nghĩ rằng người kia đang bệnh, Tư Văn không quát quá to.

Từ Cảnh Minh ngược lại cắn cắn môi, giơ cao tay qua đầu định đánh thêm một cái nữa liền bị Tư Văn chặn lại. Anh giữ tay chặt tay hắn, đôi mày nhướng cao lên:

|BOYLOVE/COMPLETED|  Đem Em Về Làm Thê TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ