Chương 55: Không chịu buông tay

159 8 0
                                    

Goo Ara toàn thân buông lỏng, âm thầm thở phào.

Ji Hyo đứng ở trước bàn, cô muốn kín đáo ra hiệu cho Goo Ara, lại phát hiện nguyên lai đã biến thành cô cố tình xen vào việc của người khác.

Cô có ý tốt nhắc nhở, y tuyệt tình như vậy vẫn là không nên nói ra.

Cho dù y lúc trước vừa ý cô chỉ là bởi vì đặc thù ham mê của y, y cũng không cần phải như vậy, mỗi lần mỗi phút nhắc nhở cô. Ji Hyo chỉ là cảm thấy có chút khổ sở, đàn ông đều là như vậy phải không? Lúc yêu chiều thì chuyện gì cũng có thể bao dung nhưng khi mà đã có niềm vui mới lại có thể một cước đá văng ngươi ra xa.

Cô nhẹ hít một hơi, nhưng thời tiết quá mức khô nóng, không khí hít vào ngược lại khiến cho lồng ngực càng đau đớn hơn."

Tôi chưa từng có nghĩ tới anh có thể tin tưởng tôi, niềm tin của anh trong mắt tôi, cũng chẳng đáng giá."

Bọn họ không phải người yêu, ai cũng không cần tin tưởng ai.

Goo Ara cảm thấy trong lòng càng khó chịu, cô không nghĩ lại đối với Ji Hyo như vậy, lại càng không muốn vì mình mà tổn thương người khác.

Đối với Goo Ara mà nói, Ji Hyo chỉ là người xa lạ. Tuy nhiên khi thấy Ji Hyo khổ sở, chính cô cũng cảm thấy khổ sở theo, là một người không quen biết mà còn như thế, cô thật không hiểu Nam Seo Joon trong lòng nghĩ như thế nào, có lẽ anh ta không nên nhận định là Ji Hyo chỉ có rời khỏi Gary mới có thể hạnh phúc?

Không phải đều nói, làm cho người mình yêu được hạnh phúc, mới là hạnh phúc lớn nhất của bản thân sao?

" Ji Hyo, cô trở về đi, đừng ở lại đây thêm mất mặt." Gary đưa tay trái, vững vàng ôm lấy lưng Goo Ara.

" Gary, sao anh không cho cô ta rời đi, đều đã chán rồi, cũng nên đuổi cô ta đi thôi." Goo Ara mở miệng nói lớn.

Bước chân Ji Hyo bỗng dừng lại, tựa hồ cũng chờ câu trả lời của Gary," Cô ta nói đúng, chỉ cần anh nói cho tôi đi, tôi lập tức sẽ ra đi, hơn nữa còn đáp ứng các người, từ nay về sau sẽ không xuất hiện trước mắt các người nữa."

Gary thần sắc thật lạnh lùng, trên mặt y, kể cả đôi mắt, đều nhìn không ra chút mảy may dao động, phảng phất như trên đời này chỉ có mình y mới là vĩnh viến bất khả xâm phạm, Ji Hyo cùng Goo Ara đều đang đợi y mở miệng, y cũng không có liếc mắt nhìn Ji Hyo, ánh mắt y dừng lại trên đỉnh đầu Goo Ara,

" Tôi nhớ là tôi và em đã nói qua, chuyện của tôi, em đừng có quản."

Goo Ara khẽ giật mình, cô có chút nóng vội. Ji Hyo không đợi đáp án nữa, chuẩn bị rời đi. Ở đây ngây ngốc quá lâu, thật là mệt chết đi.

Goo Ara mặc chiếc áo T-shirt màu trắng, bàn tay Gary dán trên thắt lưng cô, hơi nóng từ lòng bàn tay làm cô khó chịu muốn đẩy ra, nhưng cô đâu dám.

Chỉ cần lúc một mình ở cùng chỗ với Gary, cô đều nhịn không được sợ hãi, cô thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi Gary, trốn thật xa. Càng nghĩ như vậy, cô lại càng đem tất cả hi vọng ký thác vào Ji Hyo , có lẽ để Gary hết hy vọng thì Nam Seo Joon có thể đáp ứng thỉnh cầu của cô.

Goo Ara cầm lấy cốc nước đá trên bàn, cô thậm chí không nghĩ ngợi, liền đem toàn bộ nước bên trong hất lên mặt Ji Hyo.

Ji Hyo lúc trước bởi vì trời nóng nực mà khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ vậy mà trong nháy mắt trở nên lạnh buốt, nước đá kích thích từng tế bào quanh thân cô, hơn nửa lượng nước từ khuôn mặt cô chảy xuống, mà ngay vạt áo trước đều đã ướt sũng.

Cô thật không ngờ, Goo Ara nhìn có vẻ là một cô gái hiền lành như vậy cũng có thể làm loại chuyện này.

Gary đứng ở bên cạnh, chứng kiến Goo Ara cầm lấy cốc nước, nhưng cũng không hề ngăn cản. Chỉ là bàn tay y nắm chặt, ngón tay thon dài cuộn lên, trên mu bàn tay, mỗi một đường gân xanh đều hiện lên rõ ràng.

Ji Hyo bị lạnh khiến hàm răng run rẩy, cô nhớ tới Gary lúc trước đã từng nói, nếu ai dám đánh cô, cô liền có thể đánh lại, đã có y là chỗ dựa cho cô. Nhưng hôm nay, cô đã thành người cũ rồi, e rằng những lời này y đều đã quên.

Cô cũng nghĩ tới "đáp lễ" cho Goo Ara , nhưng mà để làm gì chứ? để vãn hồi chút tự tôn cho cô ư?

Ji Hyo vuốt mặt, trước mặt mọi người cô cũng đủ mất mặt rồi.

Rất nhiều người đều nhìn qua, cánh tay Ji Hyo chợt bị kéo, một bóng người lướt qua người cô, người đó quơ lấy ly nước ô mai ướp lạnh Ji Hyo uống còn một nửa, nhằm giữa mặt Goo Ara hất qua," Cái đồ tiện nhân!"

Mắt Goo Ara bị nước ô mai bắn tung tóe cay xè, một cái chén ngay sau đó đập tới, rơi vào trước ngực.

Ji Hyo một tay bị đối phương giữ chặt," Ji Hyo, chúng ta đi!"

Nguyên lai, Ji Hyo ngồi nửa ngày, đã hẹn trước với Bora ra ngoài, muốn dạo phố cho thay đổi không khí, không nghĩ tới cô ấy lại tới nhanh như vậy.

Goo Ara tuy rất chật vật, nhưng lại không cảm thấy khó chịu, cô rút khăn tay lau quần áo, mà Gary đứng ở bên cạnh cũng chỉ đứng nhìn, vẻ mặt y không vui, chắc là trách cô đã ra tay.

Goo Ara vốn cho rằng Gary sẽ giận tím mặt, nhưng mà. không có. Xem ra Ji Hyo trong mắt y cũng không có mấy giá trị.

Bora lôi kéo Ji Hyo rời đi rất nhanh, vừa đi, vừa mắng ," Nếu cậu không thành cái bộ dáng ra thế này, tớ chắc chắn sẽ xông đi lên xé nát mặt của con bé đó!" Bora kéo cô ngồi ở bên cạnh trên ghế dài trong công viên ,

" Cậu nhìn lại cậu xem, sao lại không biết đánh trả chứ? Tớ cũng không tin hắn ta có thể ra tay với cậu, sao cậu không đánh trả chứ, cậu không có tay à?" Nói xong lời cuối cùng, Ji Hyo nghe được thanh âm của cô đã có chút nghẹn ngào.

Ji Hyo đã dần bình tĩnh lại, ngược lại là Bora lại giống như bị uỷ khuất chính là cô ấy vậy.

" Bora, tớ không sao."

" Còn nói không có việc gì" Bora rút khăn tay lau khô trán," Các cậu không phải đang rất tốt sao? Sao lại thành ra như vậy"

Lần trước cô còn gặp Gary trả thù cho Ji Hyo, cả việc bắt Dahye dừng tay nữa, mới có bao lâu chứ?

Ji Hyo nhận lấy khăn tay trong tay Bora, lau khô vệt nước đọng trên vạt áo trước," Lúc đang yêu thì dĩ nhiên là đối xử tốt rồi, có thể anh ta vốn là người như vậy, làm sao có thể tốt với tớ cả đời được?"

Bora nghe vậy, cánh mũi tràn ngập chua xót," Dù vậy thì cậu cũng không thể tùy ý để cô ta cưỡi lên đầu như vậy, lần sau nên đánh trả thì nhất định phải ra tay."

Ji Hyo ngẩng đầu, đôi mắt ngấn nước, cũng đã hồng hồng "Ừh, lần sau nhất định mình sẽ đánh trả".

Bora thấy bộ dáng cô thế này, ngoài đau lòng còn có không ít phẫn nộ," Cậu mau đến ở cùng tớ, tớ còn có phòng riêng."

" Không cần đâu."

" Chẳng lẻ cậu còn muốn ở lại? Ji Hyo, cậu ở lại làm gì, mau đi thôi"

" Bora, cậu cũng biết mà" Ji Hyo lau lau khóe mắt, cười mà như khóc," Chỉ cần anh ta không mở miệng, tớ đừng mong nghĩ đến điều gì."

Bora nghe vậy, lập tức liền nghĩ đến vụ án của Park Nam Jung mới dừng lại, nước mắt mờ mịt," Sao cậu khổ quá vậy."

Người khác bị thương còn có thể trốn tránh, nhưng Ji Hyo thật sự không có đường lui, thật quá tàn nhẫn.

" Bora, cậu đừng lo lắng."

" Nếu không, để tớ nhờ Kim Tang hỗ trợ cậu," Mắt Bora sáng ngời," Anh ấy cũng quen biết không ít người, biết đâu sẽ giúp được cậu không phải chịu uỷ khuất."

" Không" Ji Hyo không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, cô chọc Gary còn chưa tính, cô không muốn đem chuyện của mình kéo theo cả Kim Tang và Bora," Cậu không cần lo lắng, thật sự, tớ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, hơn nữa, dù anh ta nhiều phụ nữ hơn nữa cũng không liên quan đến tớ."

Ji Hyo thuyết phục Bora nửa ngày, mới khiến cho cô bỏ ý định.

Goo Ara lau sạch nước trên người, ngẩng đầu, chỉ thấy Gary nhìn chăm chăm xuống đất, trong nội tâm cô một hồi khẩn trương," Em Thực xin lỗi."

" Em không phải phải về dự sinh nhật mẹ sao?"

Goo Ara khẩn trương đem hai tay chắp sau lưng," Em, em vốn là tới mua bánh sinh nhật, không nghĩ tới lại gặp cô ấy ở đây, em"

Gary cũng không trách cứ, thần sắc y đầy sủng nịnh, ôm Goo Ara đi. "Đừng sợ, cô ta cũng không là gì của anh cả, nhiều nhất cũng là chơi đùa mà thôi, lần sau em muốn làm cái gì thì làm cái đó" Y dắt Goo Ara ," Không phải phải đi về sinh nhật mẹ em sao? Chúng ta đi thôi."

Chúng ta?

Goo Ara bề bộn tránh ra," Anh cũng đi ư?"

" Đương nhiên."

" Tại sao chứ?"

Cô ta cơ hồ rất không tình nguyện, liền tìm được lý do thích hợp," Ba mẹ em không biết chuyện bên ngoài của em, em không muốn bọn họ biết được."

[Chuyển ver Monday Couple] Chìm trong cuộc yêu (21+++)Where stories live. Discover now