Chương 166: Mất Tích

121 8 0
                                    

Ji Hyo nhớ thương Gary.

Cô rõ ràng hiểu được Gary cả đời không thể nào để cho Pam Sin hành hạ như vậy, hoặc là, Pam Sin giết hết cả nhà bọn họ, hoặc là, Gary đi ra giết chết Pam Sin.

Ji Hyo tâm phiền ý loạn rối bời, hai tay cô che mặt lại. Cái chết của Han Kai đối với cô ít nhiều cũng có chút xúc động, cô làm không được máu lạnh như Alice. Dù thấy Kang Hyo bị ném vào hồ bơi trong nháy mắt, cô thật sự xúc động muốn nổ súng nhưng trong tiềm thức, cô đối với hành vi có thể dễ dàng kết thúc một cuộc sống thì vẫn không chấp nhận được.

Pam Sin trong lòng có tâm sự, thân ảnh cao lớn của hắn đi về hướng cửa sổ. Ji Hyo lấy khăn lông choàng ở trên vai xuống, cô đi đến trước bồn tắm của Kang Hyo, ngồi xổm xuống cẩn thận tắm cho con.

Kang Hyo vừa bị sặc nước, lúc mới đầu tắm rửa có vẻ e ngại một chút, bàn tay nhỏ bé rõ ràng vịn lấy thành bồn tắm. Ji Hyo nhận lấy ghế nhỏ mà bảo mẫu đưa cho, cô từng cái một lau lên thân thể nhỏ mập mạp của Kang Hyo.

Pam Sin nghiêng mặt qua, chứng kiến vẻ mặt chăm chú của Ji Hyo. Alice đã từng nói, Kang Hyo mắc phải bệnh tự kỷ. Pam Sin biết rõ, đối với đứa con như vậy, Ji Hyo cần phải trả giá so với những gia đình bình thường khác gấp nhiều lần bằng tâm huyết yêu thương đứa bé.

Bảo mẫu ôm lấy Kang Hyo, Ji Hyo dùng chăn lông quấn lại, sau đó ôm con đến bên giường lớn: "Tôi muốn đưa Kang Hyo đến gặp Gary."

Ji Hyo bất thình lình mở miệng

Pam Sin sắc mặt chợt lạnh lẽo: "Không được."

"Anh ấy là cha của Kang Hyo, hơn nữa là ở chỗ của anh, chúng tôi còn có thể trốn đi đâu?"

"Ta sẽ không để cho các người đi gặp hắn." Pam Sin lại nhắc thêm lần nữa.

"Chẳng lẽ anh thật sự muốn chúng tôi tách ra như vậy?" Ji Hyo tâm tình không khỏi kích động: "Anh muốn đem anh ấy nhốt lại cả đời, sau đó, để tôi và Kang Hyo cũng giống như bây giờ, vô hình bị trói buộc sao?"

Bảo mẫu cầm quần áo của Kang Hyo đi tới, mặc vào cho bé con từng món đồ.

"Ta còn chưa nghĩ ra." Hai đầu chân mày của Pam Sin lộ ra tức giận. Hắn đã làm sai rồi, hắn không nên cho Ji Hyo đến đây. Nếu đã đối với cô không hạ quyết tâm được thì cô đến đây chỉ hành hạ hắn mà thôi. Còn không bằng hoàn toàn không nghe thấy, không gặp tới.

"Tôi sẽ nghĩ cách rời đi." Ji Hyo hướng mắt nhìn về xung quanh: "Nơi này giống như cái địa ngục, tôi một giây cũng không muốn nán lại."

Kỳ thật, cảm giác của hắn cũng không khác biệt lắm. Nhưng... nếu có thể giữ Ji Hyo ở lại, thì nơi này liền không còn là địa ngục.

"Ta tuyệt đối không cho các người đi."

Ji Hyo không có nói thêm gì nữa, có thể lại xảy ra bất đồng lớn hơn, Pam Sin đối với lời nói của cô có thể một chữ cũng nghe không lọt. Ji Hyo thật vất vả mới dỗ ngủ Kang Hyo được, cô để cho bảo mẫu ở lại trong phòng, một khắc cũng không được rời đi.

Nếu trong phòng này có camera thì tối thiểu vẫn có an toàn. Ji Hyo cẩn thận đi đến cửa phòng Alice, cánh cửa chỉ khép hờ. Ji Hyo đẩy cửa đi vào, không quên khép cửa lại.

Alice ngồi ở trước gương trang điểm, thấy cô đi tới, cũng không biểu lộ sự giật mình, cô ấy cầm lấy phấn má hồng đang trang điểm: "Cô đã đến rồi."

Ji Hyo dừng bước lại ở sau lưng cô ta.

" Han Kai đã chết."

"Tôi đã biết rõ." Alice hướng đến môi, tô son nước thật đậm: "Hiện tại bên ngoài truyền đi nghiêm trọng, nói Pam Sin vì phụ nữ mà đích thân bắn chết Han Kai, bây giờ lòng người hoang mang, ai cũng không dám đắc tội với cô." Alice thử lòng xem xét Ji Hyo.

"Cái chết của hắn, sau lưng nhất định là có cô tác động phải không?"

Alice hai mắt xuyên qua chiếc gương trang điểm dừng lại trên gương mặt của Ji Hyo: "Cô đừng quá đa nghi tôi, Han Kai là một tên thô kệch. Nếu không phải là hắn trung thành thì Pam Sin cũng không thể giữ lại hắn đến bây giờ, loại người không có đầu óc này sớm muộn gì cũng chết."

Alice tiếp tục động tác trong tay, một chút thương tâm cũng không biểu lộ ra bên ngoài.

"Chúng ta kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?" Ji Hyo không dây dưa vấn đề này nữa.

"Chờ."

"Chờ cái gì?"

"Chờ đợi thời cơ." Alice để sát mặt vào trước gương, cô ta rõ ràng ở đuôi mắt của mình phát hiện một nếp nhăn mảnh, cô sợ hãi đứng lên, nhìn kỹ lại, cũng không chỉ là có một đường.

Đã một thời gian dài tiêm vào Tử Thần, thân thể của cô ấy càng ngày càng chịu không nổi, phải nghĩ cách tìm được thuốc giải Tử Thần.

" Ji Hyo, tôi muốn xin cô giúp đỡ."

"Chuyện gì?"

Alice đi về phía tủ đầu giường, kéo ra ngăn kéo phía trên, từ bên trong lấy ra một bình chất lỏng màu lam: "Còn nhớ thứ này không?"

Ji Hyo gật đầu, lúc trước Pam Sin muốn tiêm ma túy vào Gary, chính là thứ này.

"Tôi tạm thời cam chịu vì lợi ích toàn cục trở lại căn cứ, không vì cái gì khác mà chính vì thuốc giải của Tử Thần."

" Pam Sin không cho cô sao?"

"Hắn muốn dùng Tử Thần để khống chế tôi, để cho tôi ngoan ngoãn nghe lời."

"Vậy thì tôi lại càng không giúp gì được cả."

Alice đem cái bình để lại chỗ cũ: " Ji Hyo, cô không nói thì tôi cũng hiểu, trong chuyện này Kang Hyo bị bắt đi, cô đối với tôi còn hoài nghi. Lúc trước, Pam Sin cố ý tiết lộ tin tức cho tôi biết, tôi một lòng nghĩ cho Gary. . . . . ."

"Alice, cô có phải muốn tôi giúp cô lấy được thuốc giải trước, sau đó mới bằng lòng cùng tôi cứu Gary ra?"

" Ji Hyo, tôi biết rõ Pam Sin quan tâm cô, nếu như cô đi lấy, hắn nhất định sẽ cho cô."

Ji Hyo lắc đầu: "Không thể nào, nếu như vậy hắn có thể đoán được quan hệ của hai chúng ta, nói không chừng lại còn có thể nghĩ đến cái chết của Han Kai. . . . . . ."

Ngón tay Alice hướng vào khóe mắt, muốn dùng sức đem những nếp nhăn kia vuốt lên: "Vậy thuốc giải khẳng định là giấu ở phòng ngủ của Pam Sin, cô giúp tôi một chút."

"Đây được coi là giao dịch giữa chúng ta sao?"

Alice thấy tức cười, cô đã từng nói, cô có thể vì Gary mà trả bất cứ giá nào, kể cả mạng sống của mình, nhưng. . . . . .

Alice nỗ lực thuyết phục chính mình, cô cho tới bây giờ vẫn không muốn làm trái với ý niệm này. Các cô bây giờ xác thực phải chờ thời cơ mới có thể hành động, Alice cần thuốc giải, cô muốn đợi sau khi cứu Gary ra, cô mới có thể tiếp tục sống.

Ji Hyo đối với căn cứ chưa quen thuộc, cô muốn có được sự trợ giúp của Alice thì chỉ có thể giúp Alice lấy được giải dược trước.

" Ji Hyo, chúng ta phải mau chóng, Han Kai vừa chết, mấy ngày này là thời cơ tốt nhất."

Ji Hyo trở lại phòng của mình, trông thấy một người đàn ông xa lạ đang ở trong phòng: "Ngươi là ai? Muốn làm cái gì?"

Người đàn ông giơ thứ gì đó trong tay lên: " Pam Sin nói cô biểu hiện không tệ, cho tôi đem camera trong phòng toàn bộ hủy bỏ." Người đàn ông thần sắc mập mờ dò xét Ji Hyo: "Mặt mũi của cô thật là ghê gớm, không thể ngờ được Pam Sin vì cô mà giết bỏ Han Kai."

Ji Hyo cũng không nhìn ra chút nào bi thương trên gương mặt của người đàn ông, người ở cái nơi quỷ quái này quả nhiên tâm địa đều sắt đá. Cô như thế nào cũng không ngờ được, một câu nói của mình lại khiến cho Pam Sin để cô được tự do.

Pam Sin không muốn làm cho Ji Hyo cảm thấy nơi này thật sự là địa ngục, hắn sẽ tận lực vì cô mà tạo ra một nơi giống như một mái nhà. Chỉ có trong nhà mới có thể vô lo vô nghĩ, cho nên hắn mới sai người triệt tiêu camera theo dõi.

[Chuyển ver Monday Couple] Chìm trong cuộc yêu (21+++)Where stories live. Discover now