SungGyu nhìn YeJi cảm thán một hồi với mình, lại còn thở dài nữa, không khỏi sờ sờ mặt mình: "Chị YeJi, chị làm sao vậy, hay em có vấn đề gì sao?""Cài gì mà em có vấn đề hay chị bị làm sao?"
"Thế sao chị lại nhì em như vậy?" SungGyu nhỏ giọng nhắc nhở.
"Nhìn em? À, chỉ là chắc hẳn là có bí mật gì rồi. Người như em, sao tự nhiên lại chạy tới bưng trà rót nước, nhất định là đã có chuyện gì rồi." Hai mắt YeJi lóe sáng.
SungGyu hơi co rúm lại một chút, hai mắt chị ấy thật cứ như là laze phóng tới ấy: "Chị có phải là đã xem quá nhiều phim truyền hình rồi không? Chị YeJi, cái kia, chị cũng không phải còn nhỏ tuổi hay gì nữa mà.."
Ánh mắt YeJi biến đổi, trở nên hung hăng, nghiến răng nghiến lợi: "Thằng nhóc này, không phải nói lung tung, chị đây còn trẻ lắm."
"Đúng đúng đúng.. Chị YeJi trẻ nhất, xinh đẹp nhất luôn." Hai mắt SungGyu khẽ cong, nở nụ cười. (Uê tuyệt chiêu này:3:)
YeJi nhìn nụ cười kia có chút xuất thần. Đôi mắt kia... Sao có thể sáng ngời như vậy? Mãi một lúc sau, cô mới ho khan một tiếng, lẩm bẩm: "Được rồi, Kim SungGyu đúng là có xinh đẹp hơn thư kí BaekHyun một chút." (=) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) khổ tinh thần hủ nữ cứ hừng hực thế nầy)
Bữa cơm này, SungGyu cứ đồ đắt tiền mà gọi. Nam WooHyun, em thay anh mời nhân viên ăn cơm, anh xem, em thật tốt mà, vẫn là anh phải cảm ơn em phải không? SungGyu cười đến là vui vẻ.
Gọi đồ ăn, nhưng đồ ăn còn chưa được bưng ra, SungGyu đã không chịu nổi, hai mí mắt đã gần như sụp cả xuống, nhưng mà đang ở giữa một bàn ăn toàn người đang hưng trí bừng bừng. Cho nên cậu nghe cậu được câu mất, mơ mơ hồ hồ, cho nên ai nói gì cũng dạ dạ hai tiếng cho xong việc.
"Park tổng, sao anh lại tới đây?"
Mọi người nhìn thấy ChanYeol, nhao nhao đứng lên.
"Mọi người xin cứ tự nhiên, mọi người cứ ăn đi, bữa cơm này tôi mời, muốn ăn gì cứ việc gọi. Để tôi mang đưa SungGyu về trước." ChanYeol là một người rất ôn hòa, ở công ty cũng rất được mọi người yêu quý, những thứ này làm mọi người thấy y rất thân thiện, nên lúc này cũng không quá gò bó, còn có thể nói đùa với y vài câu: "Park tổng đây là sợ chúng ta bắt nạt SungGyu thật sao, đau lòng hả?"
Trong lòng ChanYeol cười khổ, sao mà mấy cái vụ này lại đổ lên đầu mình chứ, còn đứa nhỏ đang trên lưng mình đây nữa chứ, may mà BaekHyun đi công tác, nếu biết có chuyện này, chắc chắn sẽ là không tức giận, nhưng trong lòng sẽ âm thầm giận dỗi cho xem, mà một khi đã mất hứng, chắc chắn sẽ không cho y về phòng ngủ mất. ChanYeol cũng không nghĩ tới, trước kia, khi hai người còn chưa có ở chung, BaekHyun, cậu ấy thật tốt, rất ngoan ngoãn, luôn trước sau gọi anh Park, hiện tại, tức lên một cái liền: "Tên họ Park kia..." (Cười ngoác miệng hố hố hố: V: V: V:)
ChanYeol lắc đầu, trong lòng thầm thở dài, tuy có như vậy, nhưng nghĩ tới BaekHyun, trong lòng y sẽ luôn thầm chảy tới một luồng khí ấm áp thân thuộc.
"Tôi lần này là tới tìm SungGyu có việc thật, lần sau tôi sẽ lại mời mọi người một bữa nhé, coi như là bồi tội đi."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [WooGyu] Bảo Bối, Em Đang Quyến Rũ Anh
FanfictionThể loại: Đam mỹ, hiện đại, mỹ công mỹ thụ, tổng tài bá đạo công x dụ thụ, có H, HE