Sau khi ký thành công hợp đồng tại Bảo Lộc với tập đoàn SS-Group, PH trở về Sài Gòn và tiếp tục lao đầu vào công việc, quên béng đi chuyện ai đã giúp cô tối hôm đó.
Còn về LK, vẫn đang quanh quẩn trong những suy nghĩ của mình. Cô may mắn vì bây giờ cô có đến 2 con đường để lực chọn. Cô có thể chọn tiến về phía PH, người mà có thể làm cho cả lí trí và con tim của cô trở nên yếu mềm. Hoặc chọn Khôi Vĩ, đúng như cái tên của anh, vừa đẹp trai, lại giỏi giang, có tấm lòng nhân hậu, tuy khuôn mặt anh lúc nào cũng lạnh lùng khiến nhiều người hiểu lầm nhưng anh thật sự không có ý gì xấu, riêng về điều này thì Khôi Vĩ giống rất giống PH nên đôi khi LK cũng nhầm lẫn.
Hôm nay cô có hẹn Khôi Vĩ đi ăn, cô sẽ mời, vì cô muốn cảm ơn vì Khôi Vĩ đã luôn giúp đỡ cô. LK nói rằng mình sẽ đến bệnh viện đợi anh. Vì Khôi Vĩ có nói nếu đến thì có thể lên thẳng phòng làm việc của anh, nếu không thấy anh ở đó thì có thể vào phòng ngồi đợi, vì có thể anh bận chút việc.
LK đến bệnh viện như đã nói trước đó.
An Hạ đứng từ trên lầu thấy LK từ xa đã nở 1 nụ cười nhếch mép. An Hạ là y tá, mới tiếp nhận công tác tại bệnh viện, có cảm tình với bác sĩ Khôi Vĩ của khoa nhi sau vài lần tiếp xúc, nhưng anh chả có vẻ gì là để ý đến cô cả nên cô có chút bực mình. Anh luôn tránh né cô, nói mình có ý trung nhân rồi nhưng không chịu nói là ai. Có vài lần cô bắt gặp Khôi Vĩ đi chung với LK, LK thì đúng là có chút kiêng dè, hành động không quá mức giới hạn đối với Khôi Vĩ, ngược lại Khôi Vĩ lại luôn thể hiện sự quan tâm, ân cần với LK không phải ở mức bạn bè.
Lần này LK này lại còn chủ động đến đây tìm Khôi Vĩ, đúng là khiến An Hạ không khỏi bực mình. Cô nhìn vào phòng Khôi Vĩ gần đấy, cửa khép hờ lại không có ai, cô tiến vào. An Hạ liếc mắt xung quanh căn phòng, thấy trên bàn làm việc của Khôi Vĩ có 1 tập bản thảo gì đó, lại có thêm 1 cốc nước lọc để bên cạnh. An Hạ ngay lập tức cầm ly nước rồi đổ ra bản thảo đó. Trong lòng đúng là có chút hi vọng. Cô nhanh chóng rời khỏi phòng, cẩn thận nhìn xung quanh xem có bị ai bắt gặp không rồi mới tiến đến 1 nơi kín đáo gần đấy để quan sát.
LK sau khi hỏi được phòng của Khôi Vĩ thì ngồi đợi. 15 phút sau thì Khôi Vĩ quay lại phòng.
-"Anh xin lỗi, anh kiểm tra tình trạng bệnh nhân giờ mới xong."
-"Dạ không sao."
-"Em đợi anh lâu không?"-Khôi Vĩ tiến về bàn làm việc.
-"Không lâu đâu. Anh đừng bận tâm, cứ làm xong việc của mình đi, em chờ 1 lát cũng được."
-"Trời ơi..."-Khôi Vĩ cầm tờ bản thảo ướt sũng nướt lên, mặt nhăn nhó.
-"Có chuyện gì vậy anh?"-LK tiến lại chỗ Khôi Vĩ.
-"Có ai đã đổ nước lên bản thảo của anh?"-Khôi Vĩ lấy khăn giấy nhẹ lau đi tờ bản thảo.
-"Để em giúp anh."-LK cũng lấy khăn giấy lau giúp Khôi Vĩ.
-"Trước khi em vào và lúc em ngồi đợi có ai lại gần bàn làm việc của anh không?"
-"Trước đó thì em không biết. Còn lúc em ngồi đợi thì không có ai cả."