Người thanh niên kia không trả lời, im lặng một lúc sau đó mới đứng lên buông thiếu nữ trong ngực ra. Ngải Vi cuối cùng có thể thấy rõ khuôn mặt của hắn, mái tóc ngắn màu hơi rám nắng (tác giả hình như thích màu rám nắng thì phải ^^), da trắng, hai mắt sắc sâu hồ đào, hốc mắt sâu cùng cái mũi cao ngất. Trong nội tâm có cảm giác quen thuộc cực kỳ mãnh liệt, khiến cho nàng khẩn trương lui về phía sau vài bước.
Giây phút này hoài nghi, hoảng sợ, vui mừng, sợ hãi, nghi vấn giao thoa lấy nhau, lẩn quẩn nhảy vào trong đầu, giống như dòng điện nhỏ ăn mòn dây thần kinh của nàng, khiến cho da đầu nàng không khỏi tê dại. Một cái tên đã ở bên miệng lại nói không ra tiếng, cứ như vậy khô cạn mà ngưng kết ở trong đầu.
Nam thanh niên đứng lên, hơi sửa sang lại trang phục trên người, giây phút ánh mắt tiếp xúc với Ngải Vi, hắn thoáng ngơ ngẩn. Trên khuôn mặt trắng trẻo là thần sắc mê man, mắt sâu hồ đào có chút nheo lại nhìn về phía Ngải Vi.
Nhưng lại giống như xuyên qua nàng, dừng ở chỗ xa vô cùng.
Không biết qua bao lâu, tầm mắt của hắn tập trung trên mặt của Ngải Vi, lập tức nở ra một nụ cười thanh tịnh, như mặt trời mùa đông, hàm súc mà ôn hòa. Hắn đi vài bước đến trước mặt Ngải Vi, nhẹ nhàng cầm tay của nàng, đặt lên mu bàn tay trắng nõn một nụ hôn nhẹ nhàng:
- "Thất lễ với tiểu thư Ngải Vi, thật sự ta không có ý gì. Đã không có vấn đề gì rồi, xin không cần lo lắng."
Ngải Vi ngẩn người, vì giọng điệu cùng cách nói chuyện của hắn mà nhất thời nàng nghẹn lời, không biết phản ứng thế nào cho phải, đúng lúc này giọng nói của Ngải Huyền vang lên.
- "Ngải Vi, ngài...Winter?"
Sau khi ánh mắt tiếp xúc với thanh niên kia, âm thanh của Ngải Huyền đang mang sự tức giận bỗng chuyển thành kinh ngạc. Hắn thay đổi trạng thái liên tục, nhìn thoáng qua, sau đó lại ngẩng đầu lên, vội vàng vươn tay ra, bắt chặt tay của người thiếu niên kia:
- "Làm sao ngài đến sớm vậy!"
Winter mỉm cười:
- "Chúng ta đã lâu không gặp, hy vọng tôi đến đúng giờ."
Sau đó hắn thoáng hạ thấp người về phía người đang tê liệt trên mặt đất:
- "Chúng ta trước tiên lo cho vị tiểu thư này trước đã, sau đó tôi đổi một bộ quần áo khác, như vậy mới có thể đến đúng giờ hẹn cơm trưa với ngài cùng tiểu thư Ngải Vi."
Người thanh niên vừa gật đầu với Ngải Huyền, định quay người rời đi. Ngải Vi chợt tiến lên một bước, cực không hợp lễ nghi mà nắm lấy góc áo của hắn, con mắt màu xanh lam không hề e dè mà nhìn thẳng vào tròng mắt của hắn, giống như nàng đang tìm dấu vết còn tồn tại trong trí nhớ của hắn.
Ngươi là ai,
Tại sao ngươi ở chỗ này,
Ngươi vì sao thoạt nhìn tuổi tác lại lớn hơn rất nhiều so với ấn tượng ban đầu,
Nghi vấn xoay quanh trong đầu, tầm mắt của nàng không cách nào dời khỏi khuôn mặt của Winter, mà Winter cũng lặng yên nhìn nàng. Không ngạc nhiên, không trách cứ, không có không quan tâm, chỉ nhàn nhạt nhìn nàng, đôi mắt sắc hồ đào thâm thúy chiếu đến thân ảnh tiểu kiều của nàng, chỉ thân ảnh một mình nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng phi của Pharaoh (Phần 2 - tập 1)
Lãng mạnNàng từ thời hiện đại mà bị xuyên không đến Ai Cập cổ đại rồi gặp hoàng đế vĩ đại. Chàng từ thời quá khứ mà luôn đau đáu với mối tình hư vô. Chắc chắn đây sẽ là mối tình với đầy sóng gió, các bạn đã đọc phần 1 sẽ hiểu đoạn đầu như thế nào, nhưng...