"Ta không muốn !""Thế nhưng ...""Ta không nên!""Có thể ...""Dù sao ta chính là mặc kệ!"
Đông không thể làm gì khác hơn là đứng ở gian phòng trống rỗng, nhìn Ngải Vi co lại một góc trên chiếc ghế tựa ở trong phòng, nói gì cũng không chịu xuống.
"Nhưng ... Điện hạ... đây là mệnh lệnh của bệ hạ, đồ vật của ngài đều đã dọn đi rồi. Gian phòng này tương đối nhỏ, phòng bên kia rộng rãi hơn, sáng sủa hơn, cây cối cũng nhiều hơn, hơn nữa đi các nơi trong Hoàng Cung đều tương đối dễ dàng ..."
Đông chậm rãi nói, thật giống như bán cao ốc của tiểu thư, đem hết khả năng mà liệt kê đủ loại ưu điểm lợi ích ở nơi ở mới.
"Ta chính là không muốn, ta không muốn dời đến chỗ ở lân cận với Pharaong. "
Ngải Vi giống như cáu kỉnh, trong tay đùa giỡn với sợi tóc màu bạc của mình, thân thể nho nhỏ cuộn thành một đoàn, không có màu máu trên môi nhẹ nhàng mà mân mê .
"Điện hạ "
Đông thở dài, chiến thuật về vật chất thất bại, hắn dự định chọn dùng chiến thuật tâm lý. Hắn vung lên một ngữ điệu, trên khuôn mặt trắng noãn chồng chất lên mỉm cười ôn hòa.
"Điện hạ, đây là một chuyện tốt a, bệ hạ nhất định là bởi vì ngài sắp phải đi xa đến Cush, hy vọng trong khoảng thời gian này có thể gặp mặt ngài nhiều hơn, chăm sóc ngài, mới để ngài dọn đến bên kia. Điều này nói rõ bệ hạ trong lòng là rất quan tâm ngài đấy! Ngài cũng đừng làm cho bệ hạ thất vọng nha!"
Ngải Vi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, con mắt màu xám trong suốt hơi ngượng ngùng nhìn về phía Đông.
"Thật vậy sao ... Sẽ là như thế sao?""Đúng vậy ạ, sẽ là như thế!"
Đông liên tục gật đầu, muốn thừa cơ triển khai thế tấn công, đem Ngải Vi thuận lợi đến chỗ ở mới .
Nhưng đột nhiên, vẻ mặt của Ngải Vi thoáng cái lại trầm xuống.
"Ngươi thật biết nói đùa, Pharaong muốn ta dời đi, nhất định là để tiện cho hắn giám sát ta!"
Nàng nhìn Đông.
"Ta lần trước đi ra ngoài bị hắn bắt được, hắn nhất định rất tức giận. Ta là một công cụ chính trị, không tốt mà đối đãi trong cung điện, chạy loạn gì đó?""Thế nhưng ..."
Đông vội vàng suy nghĩ trong đầu làm thế nào để khuyên giải an ủi tiểu công chúa cáu kỉnh trước mắt, suy nghĩ chỉ chốc lát, hắn đã có chủ ý. – "Được rồi, nhưng là, nếu như bệ hạ thật sự rất tức giận, hoàn toàn có thể đem ngài nhốt vào trong địa lao ... Cho nên nói, bệ hạ nhất định vẫn còn rất quan tâm, rất luyến tiếc ngài đấy."
Ngải Vi lườm Đông một chút.
"Ngươi cho rằng hắn không muốn sao? Hắn không phải là không muốn, mà là không thể.""Nhưng bệ hạ cũng có chuyện không thể làm sao?""Đương nhiên là có! "
Nàng bất đắc dĩ mở đầu, mỗi quân chủ bất kể oai phong lẫm liệt như thế nào, chắc chắn sẽ có chuyện không thể làm, mà khi địa vị càng cao, bị ràng buộc ngược lại sẽ càng nhiều. Nàng vốn có rất nhiều ví dụ muốn phản bác Đông, nhưng, một khắc muốn mở miệng này, nàng bỗng nhiên ngừng nói chuyện, từng mảnh kí ức từng có giống như ùn ùn kéo đến mà giống như lông ngỗng tuyết rơi nhiều bay vào trong đầu. Trong đó, có một tiểu hài tử nói, thật giống như mũi đao, mãnh liệt từ trong lòng chen lấn, khiến cho đáy lòng chỗ mềm mại nhất hung hăng co quắp một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng phi của Pharaoh (Phần 2 - tập 1)
RomanceNàng từ thời hiện đại mà bị xuyên không đến Ai Cập cổ đại rồi gặp hoàng đế vĩ đại. Chàng từ thời quá khứ mà luôn đau đáu với mối tình hư vô. Chắc chắn đây sẽ là mối tình với đầy sóng gió, các bạn đã đọc phần 1 sẽ hiểu đoạn đầu như thế nào, nhưng...