Giải đấu roboter lần thứ năm tổ chức ở sân vận động Mạc Phú Long ở nước A. Roboter cũng không phải là nghề mới xuất hiện, nhưng khi khoa học kỹ thuật càng ngày càng phát triển, xu hướng robot thay thế con người trong nhiều công việc càng ngày càng lan rộng. Dưới sự thay đổi này, giải dấu roboter đúng lúc ra đời, thu hút sự chú ý từ khắp nơi trên thế giới.
Sân vận động trong nhà có sức chứa đến 4000 người mà nay kín mít, không còn chỗ trống, các tuyển thủ dự thi đứng ở ngoài sân, kiểm tra robot của mình. Trận đấu đầu tiên là 'Hỗn chiến robot', tên như ý nghĩa, tất cả các tuyển thủ sẽ đưa robot của mình vào trường đua, điều khiển từ xa để đánh gục đối thủ của mình, 10 con robot còn lại cuối cùng mới có tư cách đi tiếp vào vòng hai, vòng ba, rồi lấy quán quân.
Chế độ đào thải như vậy rất tàn khốc, tuyển thủ dự thi ai nấy đều căng thẳng vô cùng, kiểm tra tác phẩm của mình từ trong ra ngoài, ngay cả đinh ốc cũng phải vặn chặt hết sức.
Ban tổ chức giải đấu không giới hạn độ tuổi và giới tính của tuyển thủ, chỉ cần cảm thấy hứng thú là có thể tham gia. Bởi vậy, ngoài trường đua, có những roboter ngoài năm mươi, kinh nghiệm phong phú, cũng có thiếu niên mới 13, 14 tuổi, ngây thơ hồn nhiên.
Một thiếu niên tóc vàng mắt xanh, dáng người cao to, khuôn mặt xinh đẹp đang tra dầu cho robot của mình. Bên cạnh cậu ta là người thợ phụ, thỉnh thoảng lại lấy dụng cụ này kia cho cậu ta.
"Này, Darin, nhìn kìa, có người mang robot hình người đến tham gia trận đấu đấy, ngu thiệt!" Thợ phụ chỉ phía trước, trên mặt mang rõ vẻ trào phúng.
"A, tạo hình không tệ chút nào. Nếu mang về dỗ trẻ con thì còn bán được giá tốt, còn tham gia trận đấu... Đoán chừng vừa vào sân là bị đá đít ngay." Thiếu niên tên là Darin cười trào phúng.
Robot hình người tuy đẹp, nhưng việc đảm bảo tính linh hoạt của tứ chi rất khó. Những tấm vỏ kim loại dùng ốc vít ghép lại không thể nào sánh với động cơ có sức bật cao, vừa vào trận, robot bên cạnh chỉ cần chạm nhẹ là ngã ngay, sau đó bị nghiền nát thành cặn bã.
Bởi vậy, phần lớn tuyển thủ dự thi đều lắp ráp robot hình chiến xa. Tạo hình robot của Darin xem như tương đối lập dị. Nó là một con cua làm từ sắt thép, cánh tay máy và hai cái càng cua sắc bén dựng thẳng lên nhìn rất có tính uy hiếp. Trận đấu còn chưa bắt đầu, cậu đã thành đối thủ mạnh trong mắt rất nhiều tuyển thủ dự thi rồi.
Rất nhiều người quăng cho robot hình người duy nhất trong trận đấu ánh mắt đồng tình hoặc thương hại, mà chủ robot lại như không nhận ra, cúi đầu nghịch nghịch điều khiển.
Đây là một tuyển thủ người châu Á, dáng người cao lớn, gương mặt xuất sắc còn mang theo chút non nớt. Mười ngón tay cậu ta lướt như bay, đưa ra những mệnh lệnh phức tạp trên bàn phím, mà robot của cậu ta cũng theo những mệnh lệnh đó làm những động tác rất linh hoạt.
Cảnh này khiến vô số người sợ hãi thán phục, nhưng còn chưa vào trận đấu, không ai biết được mấy động tác kia liệu có phải là chỉ được cái mã hay không.
"Xùy ~ Chỉ giỏi làm màu!" Darin thu hồi tầm mắt, chu môi chà lau Cua đại vương của mình.
Chuông báo trận đấu vang lên, đám tuyển thủ điều khiển tác phẩm của mình nhanh chóng vào sân đấu, đợi tiếng chuông thứ hai kết thúc, mọi người sẽ dùng mọi thủ đoạn của mình, tấn công đối thủ xung quanh, loại họ khỏi trận đấu.
Giọng cao vút của bình luận viên vang lên liên hồi, nhưng mấy người tuyển thủ chẳng ai nghe thấy, trong mắt họ chỉ có robot của mình và đối thủ.
Darin năm nay mới 17 tuổi, nhưng đã học năm thứ ba ở đại học khoa học kỹ thuật Orleans rồi, chỉ một thời gian ngắn nữa là lấy được học vị thạc sĩ, là kỹ sư robot thiên tài. Trận đấu này quả như cậu ta dự đoán, Cua đại vương hoành hành khắp nơi, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, dọc đường nó đi có bao cỗ máy móc nằm trên đất, thỉnh thoảng còn tóe điện.
Lúc xung quanh không còn đối thủ nữa, cậu ta mới nhận ra, trên sân đấu chỉ còn hai robot hoàn hảo không bị tổn thương, một trong số đó chính là robot hình người kia.
Darin rất kinh ngạc, bất giác nhìn về phía chủ nhân của nó. Dù trong mắt người châu Âu vốn có mắt thẩm mỹ khác, thiếu niên châu Á này cũng đẹp không góc chết. Trên gương mặt cậu không có biểu cảm đắc ý, kiêu ngạo hay nhiệt huyết, mà chỉ nghiêm túc điều khiển robot, mười ngón tay thon dài như lướt trên bàn phím, chẳng khác nào một điệu nhảy xinh đẹp.
Darin bị khí thế lạnh lùng mà sắc bén của cậu ta lấn át, nếu không phải trợ thủ kịp thời nhắc nhở, thiếu chút nữa đã quên điều khiển Cua đại vương tiến tới tấn công.
"Không ngờ cậu ta giỏi vậy, nhưng mà chắc chắn không đánh lại Cua đại vương của chúng ta. Cố lên, Darin!" Trợ thủ tin tưởng cổ vũ.
Thiếu niên tóc vàng hoàn hồn, nhanh chóng điều khiển Cua đại vương tấn công robot, hai chiếc kìm sắc bén của cua kìm chặt chân robot, dùng sức kéo muốn hất ngã nó.
Thiếu niên châu Á không chút khẩn trương, đầu ngón tay ấn nhẹ vài cái trên bàn phím. Chỉ thấy khuỷu tay robot đột nhiên xuất hiện một chiếc dùi thép nhọn hoắt, đâm thẳng vào Cua đại vương. Dùi xuyên qua lớp vỏ cua không quá dày, trực tiếp đâm thẳng vào mạch điện. Tia lửa điện tóe lên, Cua đại vương không thể nào nhúc nhích, mà robot thì đứng vững, như một vị kỵ sĩ chiến thắng, lưu loát rút dùi thép ra, hất càng cua đã không còn sức kìm, vững vàng đi về phía chủ nhân.
"Oa, ngầu quá!"
"Mạnh y như transformer trong phim hoạt hình ấy!"
"Nếu làm thành ô tô, rồi lắp thiết bị điều khiển ở trong thì chẳng phải là giống hết transformer à? Giỏi quá!"
Dù là người xem hay tuyển thủ dự thi đều bị robot cao nửa người này gây ấn tượng mạnh. Họ dường như có thể thấy được tương lai tươi sáng của robot.
Darin hổn hển vứt điều khiển trong tay đi, nhưng giáo dưỡng khiến cậu ta không thể chửi bậy. Bảng mạch điều khiển của Cua đại vương bị phá hỏng rồi, muốn sửa phải mất chừng một tuần, may mà trận đấu tiếp theo là hai tuần sau, cậu vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Danmei] [Repost] Lôi Phong Hệ Thống
Non-FictionTác giả:Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại:Đam Mỹ, Sủng Nguồn:ginnycandy.blogspot.com Trạng thái:Full Editor: Ginny Số chương: 128 chương + 2 PN