Chương 40: Cãi nhau
Edit+Beta: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
Chỉ chỉ mặt mình, nói: "Em?"
Hasegawa nói: "A, chú ý tới rồi sao. Đây là bức vẽ của tổ tiên lưu lại, đời đời truyền xuống. Mấy ngày hôm trước, sau khi thầy nhìn thấy em, luôn cảm thấy quen thuộc, sau lại nhìn bức vẽ mới nhớ tới thì ra em thật giống thiếu nữ trong bức tranh. Nhưng rất lạ, trên đời lại có người giống nhau như vậy, cơ hồ giống nhau như đúc."
Tôi ngã, người này rõ ràng chính là tôi. Nhưng sao bức vẽ này lại là tranh của tổ tiên của hắn, Hasegawa Hasegawa... Đến gần bức tranh cẩn thận nhìn nhìn, phía dưới có chữ ký, ghi là "Hasegawa Tohaku".
Tôi vỗ tay một tiếng: "A!"
"Sao vậy?" Hiệu trưởng Hasegawa hỏi.
"Không, không có gì." Thế sự thật sự là kỳ quái, thì ra hiệu trưởng Hasegawa là hậu đại của vị họa sĩ kia. Chả trách khi nhìn thấy hắn, tôi luôn cảm thấy đã gặp qua ở đâu, nếu tháo mắt kính xuống, hắn thật giống thiếu niên kia.
Hasegawa nhìn bức vẽ nói: "Tổ tiên thầy, Hasegawa Tohaku là họa sĩ có tiếng thời ấy, tác phẩm của cụ không nhiều, hơn phân nửa đã phân tán các nơi. Chỉ có một bức tranh này, cụ luôn giữ ở bên người, thầy nghĩ thiếu nữ này nhất định có quan hệ mật thiết với cụ."
Tôi đờ ra, lúc đó tôi chỉ là thuận tay cứu người, không có ý khác. Tôi cũng không nghĩ muốn 'lừa gạt' họa sĩ thiếu niên thuần khiết Chiến quốc!
"Từ nhỏ, thầy đã nhìn thấy bức tranh này, khi nhìn thấy em liền có cảm giác như đang nhìn thấy người trong bức tranh bước ra vậy. Dù là dung mạo hay là khí chất cũng đều giống hệt như vậy, nhưng hoàn toàn không có khả năng này đúng không" Ánh mắt của Hasegawa giống như có thể nhìn thấu tôi vậy, tôi sợ tới mức vội vàng xua tay, nói: "Đúng vậy đúng vậy, tôi không có khả năng xuất hiện từ mấy trăm năm trước."
"Có lẽ tổ tiên của chúng ta có quen biết?" Hasegawa nhẹ nhấc khóe miệng, gương mặt tràn ngập mị hoặc.
Tôi lui lại một bước, cuống quít gật đầu nói: "Có lẽ vậy, em hiện tại có thể đến lớp không?"
Hasegawa cười lên tiếng, nói: "Hiện tại đã là giữa trưa, muốn đi thì cũng phải chờ đến buổi chiều. Đến lúc đó, thầy sẽ mang em đến lớp, không nên lo lắng."
Gãi gãi đầu, nói: "Vậy sao, vậy cám ơn thầy."
"Em có muốn cùng ăn cơm trưa không?" Hasegawa đột nhiên mở miệng hỏi, một hiệu trưởng muốn hẹn với học sinh cùng nhau ăn cơm trưa, hình như hơi quỷ dị.
Nhưng vì vội vã đến, nên không mang theo cơm hộp.
"Ăn lẩu được không, không thể bỏ lỡ nguyên liệu nấu ăn mà em mang đến." hắn rất tùy ý, dù là với bạn bè cũng trò chuyện như vậy.
"Được rồi!" Có người mời ăn thì món gì cũng được, nhưng ăn lẩu ở đâu, không lẽ ở văn phòng hiệu trưởng?
Hasegawa cầm lấy nguyên liệu, nói: "Đi theo thầy." Hắn nói xong, ấn một nút bên cạnh, hình như là nút của cửa thang máy, thì ra là có tầng năm. Nói cách khác, ngoài từ lầu một đến lầu ba đều là văn phòng viên chức, còn hai tầng còn lại là không gian tư nhân của hiệu trưởng? Đây là trường học tư nhân, nên rất có khả năng này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng nhân Inuyasha] Kế Hoạch Dưỡng Thành Sesshomaru
РазноеTác giả: Dạ Tử Vũ Eđit + Beta: Tojikachan Thể loại: Đồng nhân Inuyasha, hài Nội dung nhãn: Linh hồn chuyển hoán, Xuyên Không, Thần tiên ma quái quái dị, Kỳ duyên Nhân vật chính: Sesshoumaru, Yaku Hitomiko Nhân vật phụ: Inuyasha, Kagome, Inu No Taish...