Thời gian tĩnh dưỡng qua rất mau, nháy mắt đã tới cuối tháng mười một.
Chân của Tưởng Tịch đại khái rất tốt, mới vừa có thể bước xuống liền tự mình gọi điện thoại cho Dung An. Khi ở thành phố K, bác sĩ đã nói cô tĩnh dưỡng khoảng một tháng là được, chỉ là không thể làm những động tác lớn. Nhưng trên thực tế, cô đã kéo dài nghỉ ngơi tới bốn mươi ngày.
Bây giờ nên tiếp tục đi quay phim.
Nhưng trước hết cô muốn đến một chỗ.
So với thành phố S vừa mới trỗi dậy, thành phố C có lịch sử lâu đời. Khu phía bắc thành phố, ngoài đường vành đai 3 có rải rác những kiến trúc khá đặc biệt.
Có vài toà nhà là kiến trúc thời kỳ Dân quốc hoặc thậm chí trước đó, nhìn lắng đọng đầy cảm giác lịch sử. Mấy năm nay, chính phủ không ngừng đưa ra đề nghị quy hoạch chúng thành khu du lịch, nhưng đề nghị chưa bao giờ được thông qua. Bởi vì cách những kiến trúc này không xa là nhà giam của thành phố C.
Bánh xe cán qua lá cây khô vàng, dừng lại trước cửa nhà giam có chút hoang tàn. Tưởng Tịch ngừng vài phút rồi mới mở cửa xe, chậm rãi đứng lên.
Cổng không có ai, Lục Mạnh Nhiên xuống xe theo, đến chỗ bảo vệ cửa nói hai câu, vẻ mặt khi trở lại không quá hài lòng. “Tưởng Tịch, cô trở về đi, ngày mai phải đi rồi, thu dọn đồ đạc cho thật tốt.”
Tưởng Tịch không trả lời, chỉ hỏi: “Bọn họ cho vào không?”
“Cho.” Lục Mạnh Nhiên kiên nhẫn trả lời. Buổi biểu diễn của Ti Dục kết thúc chưa tới hai ngày, anh ta lại phải đặt trọng tâm công việc lên trên người phu nhân tổng giám đốc này. Nhưng mà cô ta không biết đúng sai, không nên trước khi đi thì muốn đi gặp Andy.
Không nhắc tới Andy thì Lục Mạnh Nhiên thật sự quên đi người này. Nhờ Lưu Viện nhắc nhở, anh mới phát hiện cuối tháng là ra phán quyết của Andy.
Tưởng Tịch quay “2033”, Lục Mạnh Nhiên không có nhiều thời gian bám sát. Đối với ân oán giữa cô và Andy, anh ta chủ yếu là biết được từ video và miệng của Vương Mộng.
Nói đến việc này, anh ta có thể lý giải tâm tư của Andy. Chuyện ghen tị đến sinh hận đều xảy ra hàng ngày trong giới này, chẳng qua là tuỳ người, nếu bạn thông minh có khả năng nhẫn nhịn thì chắc chắn con đường minh tinh sẽ dài, nhưng nếu bạn ngu đần lại không có khả năng nhẫn nhịn, vậy thì thật xin lỗi, hoặc là rời khỏi giới này, hoặc là ác giả ác báo.
Rõ ràng Andy là loại sau.
Người càng từng trải thì lòng thông cảm sẽ ít đi. Hiện giờ Lục Mạnh Nhiên đi theo Tưởng Tịch, trong đầu tính toán như thế nào làm cho bà cô này nhanh chóng rời đi. Đối với Andy, thật xin lỗi, anh chỉ có thương hại cô ta một phút thôi.
Quản lý của nhà giam rất nghiêm ngặt, trên đường hai người đi đến phòng giam Andy không gặp được một người đi bậy nào.
Để Lục Mạnh Nhiên ở lại bên ngoài, Tưởng Tịch đi theo nhân viên công tác vào phòng.
Gian phòng đơn sơ, giường dựa vào cửa sổ khuất bóng, bên cạnh giường là một cái bàn giống bàn giấy, tróc cả nước sơn, hiện ra đường vân gỗ bên trong.