Chương 57

71 2 0
                                    

"... Trạm dịch?"

"Còn gọi là đường hầm của kiến tộc."

"Đến đây làm gì??"

"Nếu ta tự trở về sẽ rất nhanh, không cần đến đây." Anh nói đến đây thì xoay người lại, đem cây đuốc giơ lên "nhưng phải mang theo ngươi nên đành đi đường tắt vậy."

Bì Bì hiểu ý của anh, nếu mình anh đi về, đương nhiên sẽ biến hình thành sói, như vậy sẽ đi nhanh hơn, nhưng nếu mang theo cô thì sẽ bất tiện.

Nương theo ánh lửa, Bì Bì nhìn thấy phía trước là hai tòa tháp cao, màu trắng. Một thanh gỗ chắn trước  cửa, bên cạnh hình như là người canh gác, một người đàn ông với đôi mắt to, trên cái bàn trước mặt chất một đống lá cây. Chắc hẳn là kiến tộc.

Tu Ngư Tắc lên tiếng: "Đường Đường"

"Lục gia." Đường Đường ngẩng đầu lên, cười lộ vẻ lấy lòng, "Ngài muốn về nhà?"

"Hai người." Tu Ngư Tắc lấy trong túi ra hai hạt màu đỏ, nhỏ như quả cà phê, ném cho Đường Đường.

"Được rồi, ngài đợi một chút." Đường Đường đem hai hạt kia bỏ vô thùng 

Trước mắt bỗng chốc sáng ngời: Không gian rộng rãi, có vài người qua lại, thoạt nhìn, có lẽ  họ đều là kiến tộc. Đối diện cô có sáu cái động to nhìn như quả trứng khổng lồ. Tu Ngư Tắc dắt cô đi vào một trong sáu có động, đi qua một cánh cửa, bước vô một cái thùng màu trắng.

Thùng xe như một cái nhộng lớn, đủ cho bốn người ngồi. Hai hàng ghế, một cái bàn. Bì Bì và Tu Ngư Tắc ngồi đối diện nhau. Chỉ trong chốc lát, thùng xe bắt đầu chuyển động.

Thùng xe này hai bên không có rào chắn, mui trần, cũng không có kính, hai bên đường hầm được thắp sáng bằng đèn dầu, tạo ra một không khí quỷ dị.

Bì Bì vốn lúc đầu có buồn ngủ, đột nhiên lại bị không gian quỷ dị này làm tỉnh táo, hỏi: "Cái này ở chỗ anh chắc là phương tiện giao thông dưới mặt đất đi?"

"Nói một cách chính xác nơi này là do Kiến Tộc khai phá. Mọi người đều có thể dùng, chỉ cần cho bọn họ thứ gì đó tốt là được."

"Làm thế nào để nó chuyển động vậy? Hơi nước? Điện? Than?"

"Ta nghe nói là dựa theo cách luyện tinh của Kiến tộc, kĩ thuật này kiến tộc bảo hộ rất kĩ, ta không biết được nhiều."

"Cái này rất giống tàu điện ngầm chỗ của tôi."

"Tàu điện ngầm —— là cái gì?"

"Ừm... Nó ở dưới lòng đất, có rất nhiều lối ra vào, là phương tiện di chuyển của con người chúng tôi."

"Vậy sao?" Tu Ngư Tắc rất tò mò.

"Anh chưa từng ra khỏi Sa Lan?

"Chưa từng."

"Vậy anh chưa bao giờ nhìn thấy qua thế giới của loài người?"

"Ta chưa từng thấy qua,... Chỉ nghe nói thôi."


"Vậy anh hãy nên ra xem thử, xách hành lí đi du lịch, có thể mở mang kiến thức, mở rộng tầm mắt," Bì Bì có cảm giác mình ngồi đối diện với "Người thời nguyên thủy", cô ngay lập tức có cảm giác ưu việt thông minh hơn người, "Anh còn trẻ như vậy, thế giới bên ngoài lại bao la."

Vạn Kiếp Yêu Em 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ