"A, anh nhìn kìa_____ " Bì Bì bỗng nhiên chỉ vào góc tường.
Ngay góc tường có một đứa bé khoảng chừng năm sáu tuổi, vừa nhìn có lẽ là kiến tộc. Đầu rất lớn, vượt quá tỉ lệ, cộng thêm cặp mắt to. Nhưng điều làm người khác kinh khủng nhất là trên đỉnh đầu của đứa bé mọc ra một cây gì đó giống như cây nấm. Mắt đứa bé mắt nhắm đi về phía khu rừng, giống như thây ma vô hồn. Dưới chân cách đứa bé không xa là một rãnh nước cao hơn nửa người, nhưng đứa bé lại giống như không nhìn thấy, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
"Nè! Cẩn thận!" Bì Bì chạy lại chỗ đứa bé muốn kéo nó lại, nhưng cô lại bị Tu Ngư Tắc dùng sức kéo trở về.
"Anh không thấy ở đó có một đứa bé _____" Bì Bì vội la lên, Tu Ngư Tắc quát, "Đừng đụng vào!"
Cuối cùng hai người lại trơ mắt nhìn đứa bé ngã xuống rãnh nước. Tu Ngư Tắc nói Bì Bì đứng yên tại chỗ, còn anh lại đi kiểm tra, tiện tay nhặt lấy một nhánh cây ném xuống, một làn khói dày đặc toả ra. Bì Bì kinh ngạc đến ngây người, chạy lại nhìn, nhánh cây vừa rồi chính là mồi lửa, ngọn lửa thiêu cháy đứa bé.
Bì Bì nổi giận quát Tu Ngư Tắc: "Anh làm cái gì vậy! Anh... Anh tại sao lại thiêu sống đứa bé đó?"
"Nó đã chết."
"Đứa bé đó rõ ràng còn sống, nó vẫn đang đi bộ đó! Ba mẹ của nó ở đâu? Chúng ta cần phải thông báo với gia đình của đứa bé nữa!" Bì Bì bị làn khói dày đặc làm sặc, lạc giọng đi. Tu Ngư Tắc không nói gì, lập tức kéo Bì Bì ra khỏi làn khói, dường như sợ làn khói là bệnh truyền nhiễm.
"Đây có thể một trong những loại bệnh truyền nhiễm của kiến tộc, gọi là 'Cương thi'." Tu Ngư Tắc nói tiếp, "Đừng nhìn nó có thể di chuyển, thật ra đứa bé đó đã chết, thứ điều khiển đứa bé chính là cái cây trên đầu nó."
"Cái... cây kia là gì?" tim Bì Bì nhảy bang bang trong lòng ngực, cảnh tượng vừa rồi thật doạ người.
"Không biết. Bệnh dịch này phát sinh ra trong một năm gần đây, mới đầu chỉ có hai ba trường hợp, dần dần càng ngày càng nhiều, đã có rất nhiều kiến tộc chết, cũng không ai biết tại sao. Dù sao kiến tộc có rất nhiều người, tuổi thọ lại ngắn, mọi người vẫn không để ý đến. Tam muội của ta lại cảm thấy hứng thú với dịch bệnh này, đang nghiên cứu nguyên nhân gây ra bệnh."
"Sẽ không tạo thành đại dịch truyền nhiễm chứ?" Bì Bì đáp, "Anh chắc chắn bệnh này chỉ xuất hiện trong kiến tộc? Những tộc khác không bị truyền nhiễm?"
"Hiện tại thì không. Mỗi lần ta ra ngoài tam muội vẫn hay kêu ta để ý cái này, để ý xem có tộc nào khác bị nhiễm hay không."
Bì Bì mất bình tĩnh: "Nếu lỡ như truyễn nhiễm sang tộc khác thì các anh tính làm sao?"
Tu Ngư Tắc liếc mắt nhìn cô: "Cái gì là làm sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Vạn Kiếp Yêu Em 2
FantasyTruyện Vạn Kiếp Yêu Em 2 là một truyện mới tiếp nối với phần 1 của truyện trước, tiếp theo truyện Cuộc Gặp Gỡ Kì Lạ: Vạn Kiếp Yêu Em truyện hứa hẹn những tình huống bất ngờ, những tình huống khiến bạn đọc không thể không bị cuốn vào. Truyện ngôn tìn...