Chương 49

64 2 0
                                    

Vừa dứt lời, quả cầu sắt bỗng nhiên chuyển động bay lên không trung xoay mấy vòng mang theo tiếng gió vù vù hướng về phía cô. Bì Bì lùi lại ba bước, rút đao ra chặn, quả cầu sắt theo lực quán tính dồn sức vào cây đao, đem nó cuốn quăng ném vào không trung, "Sưu" một tiếng cây đao cắm vào thân cây.

Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu, Bì Bì đã không còn vũ khí trong tay. May mà quả cầu sắt đó không đập trúng, nếu không cô đã thành bánh bao nhân thịt. Bì Bì tự nhủ trong lòng nhất định sẽ không để cho Tu Ngư Băng có cơ hội ném cầu sắt, Bì Bì dùng hai tay rút cây đao ra, lao đến phía Tu Ngư Băng.

Có câu một tấc mềm một tấc hiểm, chỉ cần có vũ khí và khoảng cách thích hợp sẽ chiếm được ưu thế. Bì Bì quan sát Tu Ngư Băng biết được Tu Ngư Băng thuận tay trái, chỉ cần không ngừng liên tục công kích về phía bên trái của Tu Ngư Băng không chỉ ngăn chặn được đòn tấn công của cô ta mà còn làm giảm sự nhanh nhẹn. Qủa nhiên, Tu Ngư Băng đã ném cầu sắt qua một bên, từ phía sau lưng rút ra một thiết chùy hướng về đỉnh đầu của Bì Bì đánh tới!

Một cơn gió hướng đến, thổi lông tơ Bì Bì dựng thẳng. Cô vội vàng tránh về phía bên phải, thiết chùy vụt qua má. Không đợi Bì Bì đứng thẳng, Tu Ngư Băng đấm một quyền vào thẳng mặt Bì Bì.

"Phanh!"

Bì Bì chỉ cảm thấy nửa gương mặt nóng rang, máu mũi chảy ào ra, mắt nổi đom đóm, cô không thể thấy được hình dáng Tu Ngư Băng trước mặt. Bì Bì lắc lắc đầu muốn nhìn rõ trước mặt, ngực lại bị đá một cú, cả người bay lên, rơi vào con suối phía sau, bọt nước lớn văng lên trời.

Không biết có phải vì dòng nước lạnh không nhưng Bì Bì lại không cảm thấy đau, mũi bị sặc nước, cô run run từ trong làn nước bò dậy, tay phải vẫn nắm chặt lấy cây đao săn. Từng bước nặng nề tiến về phía trước, từng bước đi nhói đau, không có cách nào để diễn tả cảm giác đau đớn lúc này, nó khiến cô chảy mồ hôi lạnh. Bì Bì dùng tay lau hồ hôi trên mắt, máu bị nước suối hòa tan tạo thành những vệt máu loang lỗ, giữa lúc cô đau đến co quắc người lại không thể nhấc bước chân, lại nghe thấy tiếng xích sắt vù vù thổi tới.

Cô theo bản năng trốn về phía sau, quả cầu sắt lại tấn công lần nữa về phía cô, Bì Bì nhặt trên mặt đất một khúc cây khô ném đi. May mắn, dây xích vướng phải khúc cây thay đổi phương hướng, quay ngược lại hướng Tu Ngư Băng khiến cho cô ta ném dây xích trong tay, lui lại.

Thiết chùy bay về phía gốc cây nhỏ. "Răng rắc", thân cây chia làm hai đoạn.

Nhân lúc Tu Ngư Băng phân tâm, Bì Bì cầm đao săn nhảy lên, đè Tu Ngư Băng ngã xuống. Hai người nằm trên mặt đất vật lộn.

Về khoản vật lộn này Bì Bì cũng không rành. Mặc dù cô đã vào Nam ra Bắc, từng bị đánh bị cướp, nhưng Tế Ti đại nhân để lại rất nhiều tiền, đủ cho cô thuê bảo vệ.

Cùng với nữ nhân Lang tộc đánh nhau cô cũng không có bất cứ kĩ thuật gì, chẳng qua là dùng cách thô sơ nhất, dã man nhất—- dùng răng cắn, dùng tay đánh, dùng đầu, dùng đao chém—– nói tóm lại chính là liều mạng.

Vạn Kiếp Yêu Em 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ