Chương 73

105 1 0
                                    

Giây phút vui vẻ qua mau, sắp tới bọn họ phải đối mặt với một hồi ác chiến.

Chân tay Bì Bì đã có thể cử động, nhưng bây giờ phải chạy về Súc Long Phố chính là cơn ác mộng. Mấy người bọn họ gặp phải tộc Côn Lăng, An Bình cùng Tu Ngư gia thay nhau chặn đường. Bốn bề đánh du kích. Ba ngày đầu còn bị bọn họ truy đuổi gắt gao, cũng may nhờ vào Anh Anh dẫn đường mới nhiều lần thoát hiểm.

Vượt qua ngọn núi cuối cùng, Bì Bì nghe thấy tiếng sóng, Hạ Lan Huề nói: "Phía dưới chân núi chính là Đồng Hải."

Mọi người leo đến đỉnh núi, Bì Bì cảm thấy hai mắt tỏa sáng, dưới chân núi chính là bạt ngàn cát trắng, phía xa xa là đại dương xanh mênh mông, nước biển không sâu, cùng lắm là cao chừng đầu người. Lại nhìn phía đối diện thoắt ẩn thoắt hiện một hòn đảo.

Đồng Hải không phải là biển, nó chỉ là một mảnh đất rộng lớn được bao phủ nước ngọt, một nửa là nước cạn, một nửa là đầm lầy.

Làm cho người ta kinh ngạc chính là, trên bờ cát xuất hiện rất nhiều những làng chài, có người đang ngồi trên bờ dệt lưới, có người lại đang bắt cá. Có vài chiếc thuyềnđánh cá cũ nát, thậm chí Bì Bì còn nhìn thấy chợ phiên.

Bì Bì nghi hoặc  nhìn Hạ Lan Huề: "Chỗ này là làng chài?"

Hạ Lan Huề thở sâu một hơi, nói: "Kể ra rất dài dòng——"

Bì Bì biết nhất định có một câu chuyện ẩn sau đó, còn đang muốn nghe tiếp, phía sau lưng lại xảy ra lộn xộn, Tân Lai quát: "Chạy mau! đằng sau có người!"

Mọi người đều đồng loạt chạy nhanh xuống chân núi, sau lưng truyền đến tiếng móng ngựa.

"Là Tu Ngư gia." Kim Địch vừa chạy vừa nói.

Tiểu Cúc, Bì Bì cùng Anh Anh theo sát Hạ Lan Huề, Kim Địch, Tân Lai và Ngũ Lộc Nguyên ở phía sau chặn hậu.

Mắt thấy đám người sắp vọt tới, phía trước bãi đất trống lại xuất hiện thêm một đoàn nhân mã.

Bì Bì hít sâu một hơi, người chặn đầu lại là Tu Ngư Tắc, đi theo phía sau còn có hơn mười tùy tùng. Từ phía bên hông lại xuất hiện thêm một đám Lang tộc dẫn đầu là vị Tam thúc cùng với Tu Ngư Phong, phía sau dẫn theo hai mươi mấy thủ hạ. Lang tộc đều cưỡi hắc mã, trên người mặc giáp kiên cố, chạy đến chỗ đất trống. Kim Địch lập tức vọt tới chắn đường Tu Ngư Tắc.

Hạ Lan Huề bất chợt lấy Dạ Quang Tê trên cổ xuống giao cho Bì Bì, nhỏ giọng nói: "Cầm lấy cái này, Tiểu Cúc, Anh Anh, Ngũ Lộc Nguyên mấy người đi theo Bì Bì trốn vào trong nước. Phải ở cùng với nhau một chỗ, đem Dạ Quang Tê để vào trong nước. Nếu nghe thấy tiếng gọi mọi người cũng tuyệt đối không được đi ra."

Bì Bì gật đầu, Ngũ Lộc Nguyên vung búa lên mở đường mang theo ba người phía sau trốn vào trong nước. Sau lưng vang lên tiếng binh binh bang bang, hai bên đang ác chiến.

Vừa chạy ra tới chỗ bãi cát, ngư dân bốn phía đang làm việc bỗng dưng dừng mọi động tác, ngẩng đầu lên nhìn. Bốn người chạy xuống nước, đem Dạ Quang Tê để vào trong nước lại tựa lưng vào nhau, bày ra tư thế phòng thủ. Tiểu Cúc lặng lẽ chọc lấy Bì Bì, Bì Bì nhìn thấy phía bên trái có một người phụ nữ đang chuyên tâm đan lưới cá. Cô đột nhiên chú ý phía từ bên má kéo dài trán của người phụ nữ đó có đến bảy tám cái lỗ nhỏ như đầu bút chì.

Vạn Kiếp Yêu Em 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ