Đêm sương mù lay động.
Sa Lan vào đêm phủ một màn sương mù rất kì lạ, có đôi khi giống như bông, sờ vào có cảm giác như sợi vải, có đôi khi lại giống như bọt khí trong bình chữa cháy vậy, dính dính trôi nổi trên không trung. Hạ Lan Huề đứng đối diện cô, lại cách một lớp sương mù không thấy rõ nét mặt anh.
"Sương mù dày đặc, nên về thôi." Cô nhỏ giọng nói.
Anh bỗng nhiên vươn tay chỉ vào lớp sương mù dày đặc chọc chọc một chút, từ lớp sương trắng tạo thành một con ngựa: "Đây chính là trò hồi nhỏ tôi rất thích chơi."
Bì Bì cũng đưa tay vào màn sương vẽ vẽ, không ra hình thù gì...
Anh thổi một hơi, con ngựa kia liền chạy về phía cô, rồi ở trước mặt cô dần tan biến, anh cười như trẻ con, nói: "Ngựa hoang cũng vậy, bụi bặm cũng vậy, chỉ cần thổi một cái liền biến mất—"
Gương mặt quen thuộc ở ngay trước mặt, nhưng trong ánh mắt lại tồn tại sự ngây thơ hiếm thấy.
Bì Bì lúc này trong lòng lại không dao động, phán đoán của cô càng ngày càng rõ ràng: Trước kia Hạ Lan cũng có nhiều bí mật, nhưng anh đối với cô yêu thương, thành kính gần như là cố chấp, mà Hạ Lan Huề trước mặt này cô lại không thể phán đoán được, trong anh luôn che giấu sự nguy hiểm.
Cô phải giữ vững lí trí để hành động. không thể tin vào trực giác, không thể sa vào khoái cảm, càng không thể đầu hàng trước mị lực của anh.
Người đàn ông này tuyệt đối không phải Hạ Lan Tĩnh Đình.
Anh giống như nhà ảo thuật gia, mà cô lại chính là lá bài trong tay anh bị đùa giỡn lật qua lật lại.
Lúc trở lại chỗ cắm trại đã qua nửa đêm.Hạ Lan Huề nói muốn đi tìm Kim Địch nói chuyện, kêu Bì Bì ngủ trước. Cô chui vào lều vải, nằm trên võng, nháy mắt liền tiến vào mộng đẹp.
Cũng không biết cô đã ngủ bao lâu, đột nhiên tỉnh lại, phát hiện chiếc võng nặng trịch, kế bên còn có người khác đang ngủ, đang ôm lấy cô, mặt kề với gáy, tiếng thở đều đều nóng bỏng. Một cái đuôi lông xù vòng qua bị cô ôm chặt trong lòng, mang theo một luồng hơi ấm. Hèn chi hôm qua lạnh như vậy mà cô lại ngủ rất ngon.
Bì Bì xoay người, mặt đối mặt với anh. Tế Ti đại nhân còn đang ngủ say, toàn thân ở trong trạng thái thả lỏng. Tư thế ngủ bá đạo, một chân dài kẹp ở bên hông cô, như muốn đem mình hóa thành cái mềm bao cô lại.
Cô nhẹ nhàng sờ vào túi, đan thạch vẫn còn trong túi, cô chậm rãi lấy nó ra, sờ soạng.
Đêm dài lắm mộng, cô muốn ra tay, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất. Chỉ cần anh vừa mở mắt, nhét đan thạch vào, mọi thứ liền chấm dứt.Nắm đan thạch trong tay đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trong đầu cô đang đấu tranh kịch liệt.
Kết quả, lí trí chiến thắng: không thể để cho anh chết dễ dàng như vậy, càng không thể để sự thật bị chôn theo cùng anh.
Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Cô phải tìm ra Hạ Lan đang ở đâu. Không phải thích diễn kịch lắm sao, Bì Bì cắn răng, trong lòng tức giận: Hạ Lan Huề, anh cứ tiếp tục giả bộ đi, bà cô đây sẽ chơi cùng anh!
BẠN ĐANG ĐỌC
Vạn Kiếp Yêu Em 2
FantasiaTruyện Vạn Kiếp Yêu Em 2 là một truyện mới tiếp nối với phần 1 của truyện trước, tiếp theo truyện Cuộc Gặp Gỡ Kì Lạ: Vạn Kiếp Yêu Em truyện hứa hẹn những tình huống bất ngờ, những tình huống khiến bạn đọc không thể không bị cuốn vào. Truyện ngôn tìn...