Chương 34 : Rời xa

8.7K 582 87
                                    

Cả đêm hôm qua Jungkook không thể nào ngủ được bỗng trong lòng cứ khắc khoải , lo lắng như có chuyện gì sắp đến . Dù cậu đang được vong tay to lớn của Taehyung bao bọc , hơi ấm của anh vẫn phủ lấy người cậu nhưng cậu không thể an tâm nhắm mắt . Có lẽ cậu đang sợ ? Thời gian ấy sắp đến rồi ? Cậu chỉ cầu xin chỉ một chút nữa thôi , có thể ở bên cạnh anh dù một giờ , một phút , hay một giây chăng nữa . Lực tay của cậu vòng quanh eo anh ôm chặt lấy , đầu vùi vào hõm ngực anh cảm nhận hơi ấm .

Chợt tiếng nói nhẹ nhàng của anh vang lên trong lúc ngủ .

" Anh yêu em Jungkook !"

Chỉ vỏn vẹn vài câu cũng làm cậu phải cảm động đến nước mắt không thể nào ngừng rơi . Cậu chỉ biết gật đầu trong đêm tối . Và nhỏ nhẹ lại với anh .

"Em cũng yêu anh !"

—————————————————-

Sáng hôm sau

Có lẽ cậu chỉ vừa nhắm mắt một chút đã có thứ gì đó làm cậu phải bừng tỉnh . Trái tim chợt nhói lên một cơn . Cậu hồi hộp chở mình ngồi dậy, người bên cạnh cậu vẫn còn đang yên giấc . Cậu ngắm nhìn anh một lát , bàn tay trắng gầy nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt đầy điển trai kia rồi lướt nhẹ nụ hôn trên trán Taehyung .

Cậu nghe được ở dưới nhà hình như có khách , tiếng nói hai bên rất đều đặn . Cậu càng đi xuống gần , càng cảm thấy giọng nói quen thuộc , lòng cậu liền thấy bất an . Liệu rằng có phải ?

" Cha mẹ !"

Cậu mở to mắt nhìn hai người trước mắt , một phần là vui mừng vì quá lâu gặp hai ngừoi , một phần là cậu biết cậu sắp phải thực hiện lời hứa với họ .

" Jungkook con nói xem chuyện này là sao ? Con sắp lấy chồng sao ?" Bà Kim khuôn mặt đầy mong đợi cậu hỏi của cậu . Cầm tay Jungkook mà cứ run run .

"Cha mẹ hai người ?" Cậu nheo mài đẹp nhìn họ .

"Ta không thể giấu được chuyện này !" Ông Jeon lên tiếng .

Cậu nhìn cha mẹ mình có chút thương tâm rồi quay sang đối diện ánh mắt bà Kim đang đầy hụt hẫng . Lúc này cậu không biết nên mở lời như thế nào với bà , cậu chỉ muốn nói cậu không hề phản bội con trai của bà . Nhưng một điều bà phải nhất định giúp cậu .

"Xin bác , bác đừng nói chuyện gì với Taehyung , con xin bác !" Cậu cầu xin bà, nắm chặt bàn tay bà Kim , cậu run sợ mà bàn tay nhỏ bé trở nên lạnh ngắt .

"Jungkook à ... con " Bà Kim đau xót nhìn cậu lúc này . Đôi mắt đầy thương tâm của Jungkook lần đầu bà phải đối diện nó . Nó làm bà phải đau lòng .

Cậu vội vàng quay sang ba mẹ mình , nhanh chóng chạy lại họ .

"Cha mẹ con vẫn chưa thi đại học xong cơ mà ? Chỉ còn ngày mai nữa thôi ? Tại sao ?"

Lúc này nước mắt đã rơi , cậu không thể rời xa anh ngay bây giờ được . Nó quá nhanh dù cậu đã chuẩn bị tâm lý .

"Jungkook à xin lỗi con , mọi việc trở nên nghiêm trọng hơn rồi , thời hạn của cha mẹ sắp hết rồi , bên đó không thể nào đợi được !"

[Vkook] Nhà trọ mỹ nam Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ