Cậu cảm thấy chỗ này thật lạc lõng , buồn chán cứ thế mà xin phép họ rời đi với lý do hơi mệt trong người . Vừa đi cậu được một dịp tham quan công ty nhìn kĩ thì nó thật rộng lớn , sang trọng . Do cậu cứ ngó dọc ngó ngang không may mà va vào người phía trước . Va chạm hơi mạnh cậu khẽ kêu đau cho chiếc mũi cao của mình .
" X-xin lỗi ..." Cậu cúi đầu nhận lỗi .
" Là cậu sao ?"
Jungkook nghe được hỏi đến mà nhìn người phía trước là cậu trai tóc bạch kim lúc nãy . Cậu hơi ngạc nhiên mà mở tròn mắt xinh đẹp của mình nhìn Y .
" Biểu cảm như vậy là sao ?" Namjoon nhìn cậu cũng khẽ bật cười .
" L-là tôi h-hơi bất ngờ !" Cậu ấp úng
" Nếu đã gặp nhau như vậy tôi muốn nói chuyện với cậu !"
Nhìn Namjoon nghiêm túc cậu cũng không thể từ chối mà cùng Y đi đến địa điểm để bàn bạc . Tuy cậu cũng chưa chắc rằng Y sẽ nói chuyện gì với cậu , có lẽ chuyện hôn nhân chăng ?
Ngay sau khi đến quán nước gần công ty hai người cũng nhanh chóng gọi nước và vào thẳng cuộc trò chuyện .
" Chắc cậu cũng biết chuyện hôn nhân rồi chứ ?"
Gật gật
Y thở dài .
" Tôi chắc rằng cậu cũng bị ép và cũng không thể làm gì được vì món nợ ba mẹ cậu nợ cha tôi !"
" Cứ thế này tôi và cậu vẫn chấp thuận đám cưới nhưng chỉ trên danh nghĩa "
" Ý của anh ..." Cậu ngập ngừng
" Cả hai chỉ cần diễn kịch trước công chúng hay ba mẹ là vợ chồng còn sau đó ai ấy tự lo !" Y giải thích cho cậu .
" Tại sao anh lại làm vậy ?"
" Tôi không muốn bắt ép một ai nhất là bắt ai đó phải yêu mình !"
Lời nói của Y vang lên làm cậu cũng nhẹ hẳn người cậu cứ tưởng Y là người vô tâm không biết nghĩ đến người khác chứ .
" Cậu bao nhiêu tuổi ?" Chợt Y hỏi cậu
" Tôi 19 ..."
" Haizz phải gọi cậu là em thôi , nhỏ tuổi như vậy !"
" Anh ?" Cậu nhìn Y cũng muốn hỏi tên tuổi anh .
" Anh là Kim Namjoon , anh 25 tuổi !" Y cười hiện rõ đồng tiền trên má .
" Đừng lo nghĩ nhiều cứ bình tĩnh mọi chuyện anh sẽ lo tiếp được chứ ?!" Y nhẹ xoa đầu cậu .
Cậu gật đầu . Namjoon ngay khi lần đầu gặp cậu đã thấy một cậu nhóc nhỏ đầy rụt rè , nhút nhát anh chỉ biết mình phải là người anh lớn bảo vệ em ấy .
—————————————————-
Taehyung sau kì thi anh vẫn không ngừng vùi đầu vào các tài liệu , các hồ sơ do chính anh tự suy nghĩ làm ra . Anh nghĩ chỉ cần tập trung vào công việc anh sẽ không nghỉ đến người con trai ấy nữa . Mỗi khi làm việc khác hình bóng của Jungkook sẽ lập tức hiện lên . Anh đã làm việc gần nửa ngày rồi không ngừng nghỉ , nhẹ vươn vai bước đến cửa sổ ngắm nhìn vào bầu trời đêm . Vẫn vậy biểu cảm trên khuôn mặt anh vẫn trầm tư ánh mắt vẫn mang nét đượm buồn ." Đứa nào kêu nó xuống ăn cơm đi cả ngày nó không ăn gì rồi !" Bà Kim nói với giọng man mác buồn .
" Để con đi " Jimin nói .
Jimin nhẹ nhàng lên phòng anh gõ nhẹ cửa phòng vọng vào nói .
" Taehyung ra ăn cơm đi mẹ Kim lo cho em lắm " Jimin cố khuyên anh
Chỉ có im lặng là câu trả lời , việc này đã quá quen thuộc rồi . Chỉ có 1 tuần kể từ khi Jungkook rời đi . Anh thay đổi hẵn một ngày ra khỏi phòng không quá 3 lần , nói chuyện chưa được 2 câu . Cả nhà chỉ biết im lặng , quan sát anh từ đằng sau thôi .
" Taehyung đừng làm cho mẹ và ba Kim lo lắng nữa họ đã phải khổ cực vì em lắm rồi ..." Jimin nói xong thở dài ngán ngẩm xuống lầu .
Jimin đem tâm trạng bất lực xuống bàn ăn . Y như rằng mọi người đang chờ đợi tin tức từ Jimin nhìn vẻ mặt của Jimin cũng đủ biết anh lại bỏ bữa .
" Nó lại b..." Bà Kim chưa nói xong đã thấy anh đang chậm rãi trên lầu bước xuống .
" Taehyung ..." Bà Kim vui mừng .
Anh không nói gì lại áp má mình vào bà Kim như chào hỏi . Một phần bà cũng đã quá nhớ anh , Taehyung cũng để bà ôm anh một cái .
" Con trai ngoan ngồi xuống ăn đi !" Bà Kim nhanh chóng bới cơm cho anh
" Thằng này bây giờ mới chịu xuống , nhìn cái ghế trống anh mày vừa ăn vừa khóc đó !" Yoongi trêu anh .
Vẫn là im lặng anh lặng lẽ nhìn chiếc ghế đối diện một khoảng trống lạnh lẽo . Đôi mắt phượng đẹp khẽ nhắm chặt có lẽ hình bóng cậu lại hiện trong đầu anh .
" Con có chuyện muốn nói !"
Cuối cùng anh cũng nói chuyện làm cả nhà ngừng bữa cơm , bỏ chén đũa xuống bàn mà dồn ánh mắt về Taehyung .
" Con muốn qua Anh tự gây dựng ước mơ của mình " Giọng anh trầm thấp vang lên .
" Con sao lại gấp như vậy ?" Bà Kim dường như không muốn rời xa con trai mình .
" Con vô tình gửi bản đăng ký việc làm bên đó và đã được nhận !" Anh lại nói .
" Nếu nó đã muốn như vậy thì chấp thuận theo nó đi!" Ông Kim lên tiếng .
" Ba tin con sẽ làm được !" Ông vỗ vai anh
" Con cám ơn ba !"
Sáng hôm sau anh đã thu xếp gọn gàng hành lý của bản thân mà sẵn sàng chuyến đi . Chỉ vừa bước xuống lầu anh đã thấy bà Kim đã sụt sùi lau nước mắt , anh cũng đau lòng mà khẽ ôm bà vào lòng an ủi .
" Đợi con về !"
" Nhớ liên lạc với ba mẹ thường xuyên biết chưa ! Bên đó phải ăn uống đầy đủ ! " Bà Kim ôm anh vỗ vỗ lưng dặn dò .
Anh thả bà ra xoay qua ôm ông Kim tạm biệt . Cũng nhanh chóng quay qua các anh họ cũng đem bộ mặt khó coi .
" Chăm sóc ba mẹ giùm em !" Anh cũng choàng ôm lấy cả ba .
" Bảo trọng !"
Anh chậm rãi rời khỏi nhà đến cửa anh nhìn qua một lần ngôi nhà của mình rồi tự nhủ .
Đến việc lựa chọn rời xa gia đình , anh em ngôi nhà thân thuộc để quên em có lẽ là điều ngu ngốc mà tôi phải làm . Nhưng chính điều ngu ngốc đó tôi phải thực hiện tốt ước muốn của mình . Ngày nào đó chính tôi sẽ gặp lại em sớm thôi Jeon Jungkook .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vkook] Nhà trọ mỹ nam
عاطفيةJungkook vô tình tìm được một căn nhà trọ có nhiều nam thần tuyệt hảo . Như vậy cậu sẽ sống như thế nào trong nhà trọ đó ? Cùng đón xem nhé Thể loại : Ngọt đầu sau ngược ... --------------- " Phải tìm một nhà trọ thật hoàn hảo mới được " " Sao lại...