Chương 47: Trước

1.4K 175 8
                                    

47.

"Cảm giác yêu đương thật là tuyệt!"

.

Khi đã về đến kí túc xá thì cả hai đều đã ướt nhẹp như thể vừa được vớt lên từ dưới đáy Hồ Đen.
Thở hồng hộc nhưng miệng thì cười rạng rỡ. Harry vẫn còn thấy như trái tim sẵn sàng nhảy ra khỏi lồng ngực bất cứ lúc nào.

Hermione vừa trông thấy họ bèn đuổi phứt cả hai đi tắm. Chắc hẳn trông hai người bọn họ rất là "thê thảm" rồi. Cũng chẳng thể trách được. Cả Draco và Harry từ trước đến nay đều ôm một lòng nhiệt huyết dâng trào đối với môn thể thao đầy kích thích này. Cứ hễ đụng đến Quidditch là không ai nhường ai.

Kể ra như vậy cũng hay. Harry thích cảm giác được tranh đấu với những đấu thủ ngang tài ngang sức, thích những pha hồi hộp khi cán chổi bay vút theo trái banh nhỏ màu vàng, Và không thể không nói rằng, Draco quả là một đối thủ mà Harry ưng nhứt.

Cả hai chơi hết sức mình, dùng mọi tuyệt chiêu mà mình có thể để hạ gục đối phương. Trận đấu chỉ có hai người, nhưng dường như hấp dẫn hơn mọi trận đấu mà Harry từng trải qua.

Harry thật sự rất thích cảm giác như thế này, được làm những điều mình thích, cùng người mình yêu. Không cần bắt chước theo những khuôn mẫu hẹn hò cũ rích của những cặp đôi. Họ chỉ cần những khoảnh khắc bên nhau, họ yên bình và vui vẻ.

Harry chưa bao giờ cảm thấy trong người mình sôi sục niềm vui đến như thế, tưởng chừng như có thể vỡ òa bất cứ lúc nào.

Cả hai về đến kí túc xá, tắm rửa sạch sẽ, và chuẩn bị đến Đại sảnh đường dùng bữa tối. Nhưng Harry vẫn còn nôn nao nhiều lắm.

Cảm giác yêu đương thật là tuyệt!

Đến tận lúc cậu bạn cùng Nhà, Laenly, chịu hết nổi rồi và quát thẳng vào mặt hai cái tên yêu đương vào là lú đầu này:

"Hai người có thôi ngay cái trò tình tình tứ tứ trước mặt người khác đi không!"

Miệng Harry vẫn còn ngậm cái nĩa bạc, cười ngây ngô trước vài lời than phiền nho nhỏ này.

Laenly hừ lạnh một cái rõ to, rõ hách dịch, thế nhưng chẳng hề được chú ý lắm.

"Mình tưởng rằng cậu đã quen với điều này rồi chứ, Laenly? Một thồi gian trước đây chẳng giáo sư Slytheirn và giáo sư Gryffindor cũng từng như thế sao?" Phenius ngồi cạnh bên chọc ghẹo.

Càng nhắc Laenly lại càng dỗi:

"Mình chưa bao giờ ngừng than phiền về cái độ sến rện của những con người này!"

Phenius càng cười ác liệt hơn:

"Vậy mà cậu còn bõ công hợp tác cho bọn họ nữa à?"

Laenly bị nói trúng tim đen, lập tức đanh giọng: "Im đi, Phenius."

Cuộc trò chuyện nho nhỏ này không ngờ lại thu hút sự chú ý của cậu trai mới yêu Harry Potter. Cậu hơi tỉnh dậy từ những giấc mộng màu hồng bay bổng, hỏi Laenly:

[HP/DRARRY/ONGOING] Coming HomeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ