Chương 16: Đụng độ

2.9K 376 15
                                    

16.

"Tôi muốn tìm một nơi rộng rãi, thoải mái, để chúng tôi chơi đùa mà không bị phát hiện."

"A... Một bài luận phải đầy hai trang giấy da, làm sao mà mình có thể đâyyyyy????" Ron gào thét. Cậu chàng mắt rưng rưng nhìn sang Hermione.

"Đừng nhìn mình." Hermione không thèm đáp lại ánh mắt, chỉ chăm chú soạn giáo án.

"Bồ không giúp mình, nhưng mà cũng đừng có cấm Blaise giúp mình chứ huhu!!!" Ron uất ức nói.

"Blaise sẽ không được giúp bồ, nhưng mình có thể bẻ cây Tia chớp X của bồ." Hermione nhẹ như không nói.

"Hức." Ron bị đe dọa khủng khiếp, đành phải cun cút lăn ra lật sách làm bài.

"Mình xong rồi." Draco nhẹ nhàng cuộc tấm giấy da lại, cất vào cặp sách. "Nhưng mình sẽ không cho cậu mượn, Ron."

Ron khóc không ra nước mắt, mếu máo nguệch ngoạc trên tấm giấy. Blaise chỉ biết nhún vai, tìm vài ly rượu vang uống.

Harry khoác tấm áo khoác tàng hình, "Này Ron, bồ có thể để bài luận đó ngày mai làm vẫn chưa muộn mà. Hai đứa mình bây giờ chỉ bé tẹo, đi dạo một vòng với mình không?"

"Harry." Hermione nghiêm nghị nói.

"Mình hứa đó, Hermione à." Harry đáng thương nói. "Đã ở Hogwarts mà không đi dạo đêm, mình sẽ ngứa ngáy chết mất."

Hermione liếc hai người một cái sắc lẻm, rồi hừ lạnh. Harry và Ron hớn hở đập tay, đi thôi. 

"Mình thấy rồi đấy, Blaise." Không gì có thể giấu diếm Hermione.

Blaise cười trừ, viết nốt bài luận cho Ron. Biết sao được, người yêu anh mà. Dù chỉ là một bé chồn đỏ ngốc nghếch, anh cũng thương vô cùng.

Draco nhìn mà ngứa ngáy, nhưng anh kiếm cớ gì để làm gì đó cho Harry đây. Draco chán nản uống cạn ly rượu vang.

"Tên ngạo kiều này, nên nhớ hiện tại bồ chỉ mới 11 tuổi. Chớ nên để bị say đến thổ lộ luôn với Harry đó, người ta lại từ chối thì thật là phiền phức. Mình sẽ không rảnh để ngồi nghe cậu kể lể thảm thiết như năm ngoái tặng quà sinh nhật lại bị trả lại đâu." Blaise trêu chọc.

"Im đi." Draco không muốn nhiều lời, anh vẫn nốc rượu.

Hermione lắc đầu, âu cũng là hai tên ngốc ngang ngửa nhau, so đo làm gì.

Trong lúc đó, Harry và Ron, dưới tấm áo khoác tàng hình, đã lảng vảng đến được Phòng Yêu Cầu. Một ngàn năm cũng giống như một ngàn năm sau, bố cục Hogwarts không có gì thay đổi, thế nên hai con chuột này tìm đến đây rất nhanh.

"Tôi muốn tìm một nơi rộng rãi, thoải mái, để chúng tôi chơi đùa mà không bị phát hiện."

Hai đứa đi qua, đi lại ba vòng. Và rồi cánh cửa hiện ra. Harry và Ron đã thủ sẵn máy chơi game, hăng hái lách vào.

Ánh lửa bập bùng, Phòng Yêu Cầu cung cấp cho hai người một gian phòng khách rộng rãi, có đầy đủ lò sưởi và trà bánh.

Harry cùng Ron nhanh chóng leo lên cái ghế bành dài, mở trò chơi bắt đầu hăng say chiến đấu. thỉnh thoảng lại gặm vài miếng bánh ngon tuyệt cú mèo.

[HP/DRARRY/ONGOING] Coming HomeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ