Tiêu Chiến đứng giữa sảnh tiệc, tà áo đón gió tung bay, từng câu từng chữ triết lý xa xưa theo giọng nói ấm áp truyền vào tim mỗi người...
Công tử ôn nhuận như ngọc đã hoàn toàn bị khí chất cao quý thần bí thay thế.
Hắn tựa như vạn điểu chi vương sáng bừng ngọn lửa xung quanh mình, rực rỡ chói lóa, khiến người khác không dám nhìn thẳng lại không nỡ rời mắt...
Đêm nay, câu chuyện nhân quả khiến lòng người không ngừng suy ngẫm.
Đêm nay, thiếu niên hồng y phất phới, thần thái phi dương khắc sâu ấn tượng không thể xóa nhòa.Câu chuyện kết thúc, đại điện lặng ngắt như tờ, hắn không nhanh không chậm quỳ xuống hành lễ.
"Khởi bẩm Thái Phi nương nương, ở ngoài cung thần vẫn thường nghe dân chúng ca ngợi người từ bi thiện lương, lòng hữu chúng sinh tâm hữu Phật.
Hôm nay thần mạn phép mượn một câu chuyện giáo lý nhà Phật làm hạ lễ, cầu chúc nương nương được Phật quang phổ chiếu, Phật pháp soi đường. Thiên thiên thanh tịnh, dạ dạ bình an.."Mỗi tiếng Phật từ miệng hắn nói ra thành công làm cho khuôn mặt Thái Phi trắng bệch thêm một phần. Dù bà cố gắng trấn tĩnh, cơ thể vẫn không ngừng run sợ, thất thố...
Tiêu Chiến hắn chính là...cố ý.
Cái kỹ năng Điên Đảo Thị Phi cũng chỉ hỗ trợ "chém gió" thêm hoàn hảo, hệt như ngươi kể một câu chuyện kinh dị cho một đứa dễ tin người nghe, câu chuyện sẽ trở nên đáng sợ và có sức thuyết phục hơn nhiều.Có điều niềm tin này cũng chỉ là thay đổi 1 chút nhận thức của người nghe mà thôi, chỉ những kẻ trong lòng có quỷ mới bị kỹ năng ảnh hưởng sâu sắc.
Trần Phi Yến tin mình là con nhện chờ 3000 năm, lòng nàng ta đầy tham niệm nên tâm trạng giống hệt con nhện kia, trở nên điên cuồng và chấp niệm phải có được thứ không thuộc về mình.
Còn Đức thái phi, bà thờ phụng Phật tổ nhưng tâm không tịnh, việc đại gian ác không có làm nhưng ý đồ xấu cũng không thiếu.
Nên khi trúng kỹ năng sẽ hoàn toàn tin vào lời thánh tăng trong câu chuyện, trên đời này điều làm bà sợ hãi cũng chỉ có Phật tổ trách phạt mà thôi.Thái Phi đã không kiềm chế được nữa, bà bám vào cánh tay cung nữ bên cạnh thì thào:
"Đưa ai gia đến Phật đường...ai gia phải sám hối...phải sám hối với Phật tổ..." Chắc chắn là Phật tổ hiển linh nhắc nhở bà...
Không thể hại tam hoàng tử, không thể hại Tiêu gia...
Bà không muốn bị nghiệp hỏa thiêu đốt, không thể siêu sinh...Tiêu Chiến nhìn thấy Thái Phi "nói đi là đi" trong lòng gấp gáp.
A a hắn vẫn còn đang quỳ đâu, muốn đi cũng phải miễn lễ cho hắn đã chứ, hắn là hàng thật giá thật yếu đuối, quỳ ngất cái gì hắn thật sự có thể làm ra được đó.
Thái Phi à, ngài thương xót dùm hình tượng ta vừa khổ công gây dựng được không? Nếu thật sự ngất ở đây sau này làm sao cưới được như hoa như ngọc mỹ nữ làm vợ nữa...
Tiêu Chiến hắn còn chưa kịp lên tiếng đã có người còn gấp hơn hắn nhiều lần. Lớn tiếng ngăn cản Thái Phi rời khỏi.
"Cô cô sao người có thể rời đi lúc này? vẫn còn có việc người chưa làm kia mà, người quên mất ai luôn hết lòng lo nghĩ cho người rồi? người quên mất tương lai Trần gia rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Chức Nghiệp Tiểu Tam
FanfictionTiêu Chiến mỗi ngày mở mắt ra đều nghiêm túc bắt đầu làm việc. . Vương gia hẹn hò thanh mai? - Phá đám. .Vương gia muốn cưới Vương phi? - 1 bệnh, 2 bị thương, 3 trực tiếp ngã vào lòng Vương gia ngất xỉu. .Mỹ nữ muốn nhất kiến chung tình? - Vả mặt...