Sau khi biết mình không thể làm gì được vì đã ký xuống cái bản hợp đồng 3 năm chết tiệt đó, Soojin đành ngậm đắng nuốt cay hằng ngày đến hít thở cùng một bầu không khí với tên giám đốc bệnh hoạn. Suốt một tuần qua, không ngày nào là Taehyung không kiếm chuyện với cô. Nhiều lúc cô tự thắc mắc không hiểu tại sao một người bất bình thường như cậu lại có thể ngồi vào cái ghế tổng giám đốc này. Hẳn là phải có người chống lưng cho cậu. Nói về công việc thì làm trợ lý nhìn chung cũng khá nhàn, bởi suốt 7 ngày qua, giám đốc của cô chẳng hề làm cái gì ngoài việc ngồi nhìn cô chòng chọc cả. Thế nên phận trợ lý như cô có muốn chăm chỉ cũng không được, bởi làm gì có việc cho cô làm đâu. Tuy vậy, để tránh lãng phí thời gian, Soojin đã tận dụng những lúc rảnh rỗi đó để hoàn thiện cho xong bài luận của mình. Đây là bài luận tốt nghiệp của cô, hoàn thành nó cũng có nghĩa là cô sẽ chính thức tốt nghiệp. Ban đầu, Soojin còn lén lén lút lút giấu Taehyung để làm bài. Nhưng qua mấy lần bị bắt gặp tại trận, cậu cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến, thế nên cô mới bắt đầu đường hoàng lạm dụng giờ công để làm việc riêng. Cũng nhờ vậy mà Soojin đã nhanh chóng hoàn thành xong bài luận quan trọng, chỉ cần nhờ tiền bối Jin xem lại lần cuối nữa là có thể nộp rồi.
Việc lớn đã xong nên tâm trạng Soojin đặc biệt vui vẻ, bắt đầu ngày mới bằng sự hứng khởi hơn bình thường. Tuy nhiên, vừa bước chân vào công ty thì tâm trạng cô lập tức thay đổi. Bởi mọi người hôm nay trông có vẻ bận rộn hơn thường ngày, ai nấy cũng đều tất bật đi tới đi lui, khác hẳn vẻ yên tĩnh nhàn nhã mọi hôm. Cô tặc lưỡi, thầm nghĩ có phải công ty gặp sự cố, sắp bị phá sản rồi không mà mọi người đột nhiên lại siêng năng như vậy. Soojin lớ ngớ nhìn ngó dàn nhân viên trong sự hoang mang tột độ, đang mơ màng thì bắt gặp ngay Hoseok đang bước vào thang máy. Cô liền nhanh chân hớt ha hớt hải chạy vào đi cùng anh. Thật ra Soojin gấp gáp như vậy không phải vì sợ muộn thang máy mà là vì muốn nhờ Hoseok giải đáp thắc mắc cho cô về những chuyện kỳ lạ đang diễn ra xung quanh.
"Anh Hoseok!"
"Chào buổi sáng Soojin!"
"Chào anh, công ty đang có chuyện gì thế?"
"Chuyện gì?"
Trái ngược với kỳ vọng của Soojin, Hoseok lại tỏ ra bình thường vô cùng, cứ như thể người kỳ lạ chính là cô mới phải.
"Hể? Anh không thấy mọi người hôm nay rất khác sao?"
"Soojin, có phải em bị bệnh rồi không? Sao lại hỏi những câu lạ lùng như thế?"
Soojin còn chưa kịp nói tiếp thì cửa thang máy đã mở ra, Hoseok vội vã tạm biệt cô để đi về bàn làm việc của mình. Rốt cuộc cũng không tra hỏi được gì, cô đành thất thiểu ấn nút đóng cửa thang máy để di chuyển lên tầng tiếp theo - tầng làm việc của giám đốc. Quả nhiên, nguyên nhân cho sự kỳ lạ của toàn thể nhân viên trong công ty hôm nay cuối cùng cũng đã lộ diện. Ngay lúc này, Soojin đang mắt tròn mắt dẹt đứng nhìn trăn trối vị giám đốc vốn lười chảy thây của cô, cậu ta giờ đây đang nghiêm túc phê duyệt các bản hợp đồng, trên mặt lại còn đeo thêm một chiếc kính trông vô cùng tri thức. Cô không nhìn lầm chứ? Thì ra toàn bộ công ty đột nhiên chăm chỉ đều là do xuất phát từ vị giám đốc cao cao tại thượng này. Dù rất không muốn thừa nhận nhưng giám đốc của cô thật sự rất đẹp trai. Bình thường cô luôn nhìn cậu bằng ánh mắt chán ghét thế nên đã mờ mắt bỏ qua phần nhan sắc cực phẩm này. Bây giờ nhìn kỹ mới thấy, dáng vẻ đàn ông lúc làm việc nghiêm túc của Taehyung thật quá sức quyến rũ. Soojin không kìm được phản xạ tự nhiên của mình, vô thức nuốt nước bọt khiến Taehyung ngước lên nhìn cô bằng ánh mắt ngạo nghễ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taehyung×you] Tiểu Tam
Fanfic[Taehyung nhẹ nhàng cúi đầu xuống, nói như thổi vào vành tai cô. "Nếu em ngoan tôi sẽ thả em ra, còn nếu em làm loạn thì nụ hôn này tôi đành phải thưởng cho em rồi." Dứt lời, Taehyung lướt môi đến thật gần môi của Soojin khiến cô hoảng vô cùng, vội...