Chap 23: Tình yêu không vĩnh cửu

2.2K 130 14
                                    

Soojin biết rõ Taehyung từng là người trăng hoa như thế nào, nhưng từ khi có cô, cậu đã chẳng bao giờ lặp lại thói quen đó nữa. Thế nên cô rất mực tin tưởng vào Taehyung, tin vào lời nói của cậu. Hằng đêm trong căn nhà rộng lớn, Soojin thao thức thì thầm với sinh linh bé bỏng của mình rằng hai mẹ con phải vững lòng, Taehyung rất bận rộn nên mới không có thời gian dành cho cô. Cậu về trễ là vì công việc, vì muốn đảm bảo cho tương lai của cô và cậu. Thế nhưng mặc cho Soojin nỗ lực bao nhiêu, hôm nay Taehyung đã phá tan tất cả. Như thường lệ, cậu quay về khi đồng hồ điểm 12h30, cả cơ thể nặng nề đổ ập lên tấm nệm khiến cô thức giấc. Mùi rượu trên người cậu thoang thoảng chạm đến khứu giác khiến Soojin rất lo lắng bởi nếu Taehyung cứ mãi đi uống như thế này thì dạ dày của cậu sẽ bị đau lại mất. Soojin thở dài leo xuống giường, giúp cậu cởi giày và áo ra, nhìn người kia cựa quậy rồi rúc đầu vào gối ngủ tiếp khiến cô khẽ mỉm cười. Ban ngày cậu lạnh lùng bao nhiêu thì khi màn đêm buông xuống, Taehyung lại hoá thành một đứa trẻ đáng yêu vô cùng. Soojin kéo chăn lên cẩn thận đắp cho cậu rồi đặt một nụ hôn lên trán, thầm chúc cậu ngủ ngon. Cô gom quần áo của Taehyung gọn lại rồi mang đến để vào giỏ đựng quần áo bẩn, ngay trước khi cô thả đống đồ xuống thì mùi hương xa lạ tràn ngập trong khoang mũi cô. Hương nước hoa nồng đậm này chắc chắn không phải của cô mà cũng không phải của Taehyung, Soojin cắn môi suy nghĩ có lẽ nó là của một khách hàng nào đó mà cậu đã tiếp vào tối nay. Cô tự trấn an mình rằng là do bản thân đang mang thai nên quá nhạy cảm mà thôi, Taehyung sẽ không bao giờ phản bội lại cô cả, bản thân không nên nghĩ ngợi lung tung. Gật đầu với suy nghĩ vừa rồi, Soojin thả đống đồ xuống giỏ, một mảnh giấy nhỏ bay ra khỏi túi áo Taehyung rồi đáp xuống đất trước mặt cô. Soojin cúi xuống nhặt nó lên mang đi bỏ vào thùng rác, nhìn sơ thì có vẻ nó là hoá đơn ở cửa hàng tiện lợi. Cô bỏ mảnh giấy nhỏ kia vào thùng rồi leo lên giường nằm. Ánh mắt không ngăn được cứ nhìn sang Taehyung đang nằm ngủ và nghĩ ngợi về tờ hoá đơn mà cô vừa vứt. Soojin trằn trọc khá lâu mà vẫn không tài nào chợp mắt nổi, đầu óc cứ quanh quẩn với mảnh giấy trong thùng rác. Cuối cùng cô quyết định ngồi dậy và kiểm tra thứ đồ làm cô mất ngủ đó.

Bây giờ, Soojin đã ngồi bên cạnh chiếc thùng rác nhỏ trong phòng, ngần ngại không biết có nên làm vậy hay không. Cô cảm thấy rất lạ vì tự dưng mình lại hứng thú với mảnh giấy lộn đó, có lẽ có thai nên tâm tính cô cũng thay đổi và kết quả là dẫn đến những hành động kỳ quặc như bây giờ. Soojin thở dài, tay thò vào nhặt miếng giấy nọ lên cho thoả sức tò mò. Cô nhìn kỹ hơn vào nó và nhận ra đúng là hoá đơn từ siêu thị tiện lợi thật. Cô dời tầm mắt xuống, đọc kỹ càng hơn những chi tiết xuất hiện trong đó. Ngày xuất đơn là hôm nay, và thời gian là khoảng 8h tối, sản phẩm được thanh toán là một chai gel bôi trơn và một hộp bao cao su. Soojin đọc xong những thứ cần phải đọc thì liền vò nát tấm hoá đơn mỏng lại trong lòng bàn tay. Cô cảm thấy cổ họng mình đắng nghét, từng cơn buồn nôn cuộn trào lên khỏi cuống họng. Cô bỏ chạy vào trong nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo vào bồn rửa. Mất khoảng 10 phút thì bụng cô mới bình thường trở lại, Soojin lặng lẽ đi ra ngoài, trở lại giường ngủ. Cô ngồi lên nệm, mắt nhìn chằm chằm vào Taehyung đang say sưa ngủ. Không gian yên tĩnh đến mức cô thậm chí còn nghe thấy tiếng trái tim mình rạn nứt. Cậu thực sự đã phản bội lại tình yêu của cô? Chỉ mới 2 tuần đi công tác thôi mà khi trở về Taehyung lại thay đổi nhiều đến như vậy. Đi sớm về khuya đã đành, cậu lại còn không quan tâm đến cô nhiều như trước, một lời hỏi han bây giờ của Taehyung đối với cô chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thậm chí, cậu còn không biết mỗi đêm cô phải ra vào nhà vệ sinh vì buồn nôn bao nhiêu lần. Hoá ra nguyên nhân cho tất cả sự vô tâm đó là vì cậu đã có người khác ở bên ngoài. Soojin thở dài, đàn ông luôn là như vậy, thói cũ khó quên. Dù có đau đớn nhưng cô vẫn mong người mà cậu đã vui vẻ đêm nay chỉ là dạng 'tình một đêm', cô sẽ cắn răng chịu đựng việc cậu đi lăng nhăng bên ngoài, chỉ cần cậu biết đường tìm về với cô, không qua đêm ở một nơi nào đó là được. Vì đứa trẻ, cô sẽ cố gắng bảo vệ gia đình nhỏ này. Soojin ngả người xuống giường, xoay lưng về phía người kia, cố dỗ dành mình đi vào giấc ngủ nhưng rốt cuộc lại thao thức đến sáng, đôi mắt gần như mờ đi thêm một chút vì đã khóc quá nhiều suốt cả đêm.

[Taehyung×you] Tiểu TamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ