"Rốt cuộc thì tại sao em lại đối xử với Soojin khác biệt đến như vậy?"
"Em có sao?"
Taehyung ngây ngô chỉ tay vào bản thân, như thể Hoseok vừa nói chuyện với ai chứ không phải cậu.
"Bớt giả vờ đi. Anh còn lạ gì tính em nữa. Người em cưa cẩm nhiều không đếm xuể, nhưng người khiến em hao tâm tổn sức tới như vầy thì Soojin là đầu tiên."
"Em không có."
"Taehyung, em nghĩ việc em tự ý cho dừng mọi công việc của công ty lại rồi bắt mọi người phải tăng ca để kịp tiến độ chỉ vì Soojin là một việc bình thường sao? Em còn vì chuyện này mà bệnh cũ tái phát dù trước đó đã rất cố gắng để chữa trị. Thậm chí, bây giờ em còn để cho Soojin biết nơi em đang sinh sống. Chẳng phải bình thường em luôn muốn giấu kỹ nơi này hay sao?"
"Ah hyung~"
Taehyung nằm dài trên giường, cất giọng mè nheo trốn tránh màn chất vấn từ Hoseok.
"Trả lời mau. Em có cảm giác với Soojin rồi đúng không?"
Hoseok ngồi xuống giường của Taehyung, đưa tô cháo nóng hổi cho cậu.
"Chỉ là em thấy đùa giỡn với cô ấy thú vị hơn những người khác thôi."
"Taehyung, anh biết em vì chuyện của mẹ mà thù ghét phụ nữ. Nhưng em nên hiểu rằng trên đời này không có ai giống ai cả. Soojin là một cô gái lương thiện, nếu em thật sự không có tình cảm với cô ấy thì đừng làm cô bé hiểu lầm."
Taehyung nghe Hoseok nói xong liền giận dỗi, đẩy tô cháo ngược lại cho anh, còn mình thì nằm phịch xuống giường kéo chăn lên trùm kín cả đầu, giọng nói có chút khó chịu.
"Hyung đừng quản thêm chuyện của em nữa. Mau về lo việc của công ty đi."
"Taehyung, em sẽ phải hối hận nếu cứ tiếp tục cứng đầu như vậy. Giờ hyung về đây, đừng quên uống thuốc đấy."
Nói rồi Hoseok đặt tô cháo lên lại bàn, lục đục đi ra khỏi căn nhà xa hoa của cậu em trai ngang bướng. Trước khi rời đi, anh không nén được tiếng thở dài trước sự cố chấp của Taehyung. Kể từ khi cậu lên 18 tuổi, hình ảnh cậu nhóc ngoan ngoãn, nghe lời của Taehyung liền biến đâu mất. Thay vào đó là một cậu nhóc ngổ ngáo, ăn chơi rượu chè thâu đêm suốt sáng. Cậu từng tán đổ không ít cô gái, cũng từng ngủ với không ít người nhưng rốt cuộc tất cả bọn họ đều phải nếm trải mùi vị bị vứt bỏ, bị khinh thường từ Taehyung. Cậu căm ghét những người đàn bà hám tiền, ham danh phận như mẹ của cậu. Taehyung chính là cảm thấy hả dạ những khi bỏ rơi một người phụ nữ vô tội nào đó. Cậu xem thú vui đó như một cách để trả thù người đàn bà ghê tởm đã sinh ra cậu và cũng chính người đó đã vứt bỏ cậu để đi theo ánh hào quang của danh lợi khi bố cậu lâm vào cảnh nghèo túng. Taehyung thật muốn biết nếu con người tham lam đó biết được rằng gia đình cậu bây giờ bề thế như vầy thì có mặt dày quay về để cầu xin được tha thứ hay không. Dù sao thì cách cậu xả giận lên thế giới này cũng đã đủ giúp cậu thoả mãn trái tim bị phản bội.
Thế nhưng, từ ngày nhận được thái độ lạnh lẽo từ Soojin, cô đã khiến cậu ngạc nhiên không ít. Bởi cô chẳng giống như những món đồ chơi trước kia của cậu, chúng luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời và bất chấp lao vào cậu như lũ thiêu thân bị hấp dẫn bởi ánh lửa sáng rực. Soojin là người đầu tiên khiến cậu phải thấy nghi ngờ về bản thân. Từ ngày nhận ra mình không thể đùa giỡn với tình cảm của cô như cái cách mà cậu vẫn hay làm thì Taehyung đã phải suy nghĩ rất nhiều về cô. Tuy nhiên, chấp niệm đối với chuyện cũ của cậu vẫn vững như thạch bàn. Cậu cố điều khiển ý nghĩ của mình, cậu ép bản thân tin rằng Soojin cũng chỉ là một trong vô vàn những nạn nhân tiếp theo của cậu mà thôi. Ngoài ra, cô chẳng còn ý nghĩa gì khác đối với cậu. Quãng thời gian qua, cậu đã luôn củng cố suy nghĩ đó của mình, cho dù đôi lần cậu đã bị Soojin làm cho lạc hướng giữa chính thế giới cảm xúc của bản thân. Điển hình chính là khoảnh khắc khi cô giúp cậu chống đỡ trong lúc diễn ra cuộc họp. Lần đầu tiên sau ngần ấy năm, Taehyung cảm thấy tin tưởng vào một người phụ nữ. Thế nhưng lúc này, cậu đã phải tự trấn an mình rằng sở dĩ cậu thấy hứng thú hơn với Soojin là vì cô là một cô gái thông minh và có năng lực mà thôi. Trò chơi càng hay thì người chơi sẽ càng thích thú, chỉ như vậy mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taehyung×you] Tiểu Tam
Hayran Kurgu[Taehyung nhẹ nhàng cúi đầu xuống, nói như thổi vào vành tai cô. "Nếu em ngoan tôi sẽ thả em ra, còn nếu em làm loạn thì nụ hôn này tôi đành phải thưởng cho em rồi." Dứt lời, Taehyung lướt môi đến thật gần môi của Soojin khiến cô hoảng vô cùng, vội...