Một tuần lễ trôi qua, tâm hồn Soojin vẫn treo ngược cành cây vì cái người mang tên Jungkook. Cô nghe được rằng cậu bạn thân của Taehyung rất hay ghé qua văn phòng của cậu chơi, thế nên trừ giờ ăn trưa hoặc phải cùng cấp trên ra ngoài gặp đối tác thì cô gần như cắm rễ ở trong văn phòng, chờ đợi người đàn ông hoàn hảo của cô xuất hiện. Soojin cứ thế mài đít ở văn phòng đã hơn một tuần rồi mà bạch mã hoàng tử đâu không thấy, chỉ thấy mỗi bản mặt nham nhở của Taehyung mỗi khi trêu chọc được cô chuyện gì đó. Không ít lần Soojin muốn vứt bỏ thể diện để chạy đến chỗ Taehyung mà hỏi thăm về Jungkook. Thế nhưng mỗi lần như thế thì cô lại bị cái thái độ hách dịch của vị giám đốc kia làm cho mất hứng. Nếu cấp trên của cô mà biết cô đang ôm mộng tương tư bạn thân của mình thì chắc chắn sẽ không để cho cô được sống yên thân đâu.
Đang mãi chìm trong suy nghĩ thì giọng nói gợi đòn của Taehyung vang lên khiến cô phải tặng cho người kia một cái nguýt mắt siêu dài.
"Còn không mau đi họp, ngồi đó mà mơ mộng, công việc trợ lý nhàn rỗi quá rồi phải không?"
"Tôi đến liền đây."
Miễn cưỡng dùng thái độ lịch sự hết mức có thể để trả lời vị sếp đáng kính, Soojin liền cầm theo mớ tài liệu trên bàn rồi cùng Taehyung đi đến phòng họp. Chỉ là một cuộc họp tổng kết tháng của công ty mà thôi, thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà Soojin cô đã phải sống trong cái văn phòng hắc ám đó được một tháng rồi. Ba năm xem ra cũng sẽ nhanh chóng qua đi mà thôi. Cuộc họp sau 1 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc, các nhân viên lục đục đứng dậy về chỗ làm việc của mình. Riêng Soojin vội vã chạy theo sau Hoseok để bắt chuyện với anh.
"Anh Hoseok!"
Hoseok nghe thấy tiếng Soojin gọi, liền dừng lại quay đầu về phía phát ra giọng nói.
"Soojin? Sao thế em?"
Soojin lập tức khoác tay vào cánh tay của Hoseok, thì thầm to nhỏ với anh.
"Anh Hoseok, dạo gần đây không có ai ghé qua văn phòng của tổng giám đốc à?"
"Chẳng phải em ngồi trong đó sao? Có người đến hay không thì em phải biết rõ hơn anh chứ?"
"Có những lúc em ra ngoài mà, đâu có ở miết trong đó đâu."
Hoseok nhíu mày nhìn Soojin, trong đầu không khỏi thắc mắc rốt cuộc thì cô gái nhỏ này là đang muốn hỏi điều gì.
"Có việc quan trọng sao? Người quen của em đến à?"
"Không. Không phải người quen của em mà là...là..."
"Hửm?"
Hoseok vô cùng ngạc nhiên trước thái độ ngập ngừng của Soojin. Sao đột nhiên cô lại thắc mắc chuyện này chứ? Anh nhìn vào mắt cô, suy nghĩ trong giây lát thì liền nhận ra ngay tâm tư bé nhỏ của cô trợ lý. Hoseok liền vui vẻ trêu lại cô.
"Anh biết rồi. Em đang đợi bạn thân của Taehyung đến chứ gì."
Soojin bị người kia nói trúng tim đen, nhất thời cảm thấy xấu hổ liền chối đây chối đẩy.
"Làm gì có chuyện đó chứ. Thôi em về phòng làm việc tiếp đây, tạm biệt anh Hoseok."
Hoseok nhìn theo cái tướng lật đật chạy trốn kia của Soojin, anh vừa thấy buồn cười lại thấy lo lắng, thầm nói trong bụng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taehyung×you] Tiểu Tam
Hayran Kurgu[Taehyung nhẹ nhàng cúi đầu xuống, nói như thổi vào vành tai cô. "Nếu em ngoan tôi sẽ thả em ra, còn nếu em làm loạn thì nụ hôn này tôi đành phải thưởng cho em rồi." Dứt lời, Taehyung lướt môi đến thật gần môi của Soojin khiến cô hoảng vô cùng, vội...