Ngày hôm sau...
Jungkook ngáp ngắn ngáp dài với chiếc áo trên cọc treo mặc qua loa. Táp nhẹ làn nước mát lên mặt rồi mở cửa phòng. Vươn vai một cái rồi hít thở không khí trong lành bên ngoài. Tiểu Lan bưng đồ ăn sáng tới hấp tấp lên tiếng:
- Vương phi, người tỉnh rồi.
Jungkook bẻ khớp tay chân lắc nhẹ đầu:
- Tiểu Lan!Tiểu Lan đặt khay thức ăn xuống rồi nhẹ giọng:
- Vương phi, người mau vào trong dùng bữa.
Chạy bộ một vòng sân vận động rồi từ từ theo Tiểu Lan. Xử lí nhanh gọn bữa sáng, Jungkook thoải mái ra ngoài sảnh lớn. Trong phủ không có ai sao, bọn họ lại đi đâu rồi:
- A Phúc, A Bình, vương gia ở chỗ nào?
- Vương phi, các ngài ấy ở chỗ huấn luyện binh lính.Jungkook gật gù, cậu cũng muốn đến đó xem thử.
- Đi thôi, chúng ta đến đó.Tại khu đất rộng lớn, quân binh dàn trải đứng vô cùng nghiêm túc tập võ. Hai mắt mở lớn nhìn đám người dùng kiếm điêu luyện, Jungkook nhảy lên phấn khích vỗ tay khiến ai nấy chú ý: Giỏi quá, giỏi quá!
Kim Nam Tuấn đánh mắt rồi chạy nhanh tới:
- Chính Quốc, sao lại đến đây?
Jungkook nhõng nhẽo một câu:
- Nam Tuấn, ở phủ rất chán, không ai chơi với ta.
Hắn chỉ dịu dàng xoa đầu cậu:
- Có ta ở đây, ngoan.
- Oh, ta biết rồi.
Đám binh lính xì xào: Đây là vương phi sao? Xinh đẹp như vậy, vương gia hình như đối xử rất tốt với cậu ấy.Trịnh Hiệu Tích thúc ngựa dẫn đầu đoàn quân phía sau rồi bắn thẳng ba mũi tên cùng một lúc vào hồng tâm. Nhanh chóng phi tới chỗ cậu, đưa tay ra ôn nhu:
- Chính Quốc, lên đây.
Jungkook mỉm cười tươi rồi nắm tay hắn ngồi lên ngựa:
- Hiệu Tích, ta cũng muốn bắn cung.
- Bổn vương dạy ngươi. Nam Tuấn, chuyển hình thức đi, một đấu một.Kim Nam Tuấn nuối tiếc nhìn bọn họ cho ngựa chạy ra sân chính. Nhưng hắn có vẻ cũng không rảnh rỗi, vả lại, thuật bắn tên của Hạo Thạc vô cùng cao siêu, sẽ đảm bảo tốt an toàn cho cậu.
- Lục Dương, chiêu khác.
- Vâng, vương gia.Trên ngựa, Jungkook ngồi phía trước được Hiệu Tích ôm vào lòng vô cùng thích thú. Dùng giọng mũi năn nỉ:
- Mau dạy ta.
Ánh mắt long lanh kia là muốn giết người mà, thòng tim hắn mất rồi. Nếu không phải ở đây có nhiều người dưới trướng cần làm gương, hắn sẽ không nhịn được mà nhanh kéo cậu vào nụ hôn ngọt ngào:
- Để ta tìm cho ngươi thứ khác, cung tên rất nặng, sẽ đau tay.
Jungkook vui vẻ gật đầu:
- Được được.Ám vệ nhanh mang đến một chiếc nỏ nhỏ đưa tới chỗ bọn họ. Trịnh Hiệu Tích nắm lấy tay cậu, căng dây chuyển hướng đến hồng tâm. Jungkook có chút run nhẹ, bên cạnh lại vang lên giọng nói dịu dàng trấn an:
- Đừng sợ, có ta ở đây. Cầm chắc dồn lực vào cánh tay.Jungkook mở mắt kiên định nghiêm túc nghe theo. Cảm nhận được thỏ con trong lòng bắt đầu cứng rắn, hắn có chút kinh ngạc cùng hài lòng. Người của hắn quả là có tố chất. Bàn tay to lớn che phủ ngón tay mềm mại bỏ ra, Jungkook một mình mím chặt môi dùng sức rồi thả dây, mũi tên phi thẳng vào ván tròn đúng điểm chính giữa. Jungkook sung sướng chưa kịp bỏ nỏ đã quay người lại ôm hắn:
- Ta bắn trúng rồi kìa. Haha.
Trịnh Hiệu Tích cười trừ bỏ cây nỏ ra đưa cho thuộc hạ rồi vỗ về lưng cậu:
- Chính Quốc thật giỏi!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Lục vương gia, vương phi lại chạy rồi (Full)
FanfictionAuthor: Mono0903 Thể loại: đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử văn, HE. Beta: 19/05/2022 "Tiểu Lan, em đừng đuổi theo ta nữa." "Vương phi, không được, người mau quay về." "Vương phi, người không được trèo tường, nguy hiểm lắm." "Tiểu Lan, em thấy hồng hạnh...