Trong sảnh đón khách lớn, Jungkook bị Mẫn Doãn Kỳ túm gọn ôm vào lòng ngồi trên ghế chính. Bĩu môi muốn bỏ ra thì hắn dụ ngọt đưa mứt cho cậu. Hồi sáng ăn chút mứt cà rốt để tránh thuốc đắng, không ngờ cậu lại nghiện luôn. Thế là con thỏ bị bắt thóp, ngoan ngoãn ngồi ăn không nhúc nhích.
Ba tên vương gia nhàn nhạt nhấp một ngụm trà nhìn đám người phủ quận công bước vào hành lễ:
- Mã quận công mau đứng dậy, bổn vương không dám nhận lễ.Ông ta càng đổ mồ hôi hột run nhẹ, bọn họ khách sáo như vậy, e rằng sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Hiệu Tích cùng Nam Tuấn đánh mắt nhìn nữ nhân bên cạnh, đây là con gái ông ta sao, nhàm chán. Mã An Nguyệt lại tưởng rằng mình được bọn họ chú ý, dịu dàng cười duyên dáng e thẹn.
Mã Phúc Nguyên thì mải ngắm nhìn Jungkook đến say mê. Ánh mắt cuồng si cùng độc đoán tiếp cận. Mẫn Doãn Kỳ nhận thấy có người nhìn cậu liền đặt trà xuống, tay xoa đầu tròn trịa như đánh dấu chủ quyền. Mã Phúc Nguyên, con trai Mã quận công, đáy mắt không trong sạch kia, là muốn đụng đến người của bổn vương.
Mã Phúc Nguyên thấy Mẫn Doãn Kỳ sắc lạnh nhìn mình liền biết điều cúi đầu né tránh. Cha của hắn mới bắt đầu lên tiếng:
- Vương gia, vương phi, lão thần đến đây là muốn tạ lỗi với vương phi. Tiểu nữ còn trẻ người non dạ mong các vị bỏ qua.Ông ta cho người kéo lên một chiếc rương lớn, mở ra toàn là vàng sáng chói cả mắt. Thì ra thời đại nào cũng giống nhau vậy sao, chỉ cần tiền là có thể giải quyết được sao. Nhưng mà chỗ vàng kia không bằng một phần quà bọn họ tặng cho lão phu nhân nhà ông ta luôn. Thật kẹt xỉ. Jungkook chu môi chê bai. Mẫn Doãn Kỳ thấy cậu phản ứng nhăn nhó liền cất giọng lãnh đạm:
- Mã quận công, vương phủ của ta không thiếu thứ này. Nếu ngươi làm hài lòng vương phi của ta, bổn vương sẽ xem xét bỏ qua chuyện này.Ông ta khéo léo tiếp lời:
- Vương phi, người muốn lão thần làm gì mới hết giận.
Jungkook bị điểm tên liền nhai nốt miếng mứt, để tay cho Doãn Kỳ lau sạch rồi cất giọng:
- Ta đâu có giận.
Lão ta tưởng bở sáng mắt lên. Jungkook bồi câu tiếp theo khiến mặt ông ta trắng bệch:
- Nhưng ta không có vui, mà ta không vui sẽ đáng sợ hơn nhiều so với tức giận đấy.Hiệu Tích cùng Nam Tuấn cong môi cười thấp: Thỏ con lại trêu người, nhưng mà rất đáng yêu. Haha.
Mã Phúc Nguyên liền thay cha nói:
- Vương phi, thần là Mã Phúc Nguyên, hi vọng có thể làm vừa ý người.
Jungkook giật giật khóe mắt, sao nghe hắn nói như muốn hiến thân cho cậu vậy nhỉ? Lắc đầu mạnh: Bậy bậy.Hai mắt to tròn mở căng muốn nhìn rõ mặt hắn thì bị tay Doãn Kỳ siết chặt lại. Jungkook liền ngoan ngoãn ngồi yên, cậu sợ hắn tức giận, rất đáng sợ. Tên Mã Phúc Nguyên này cũng sáng sủa nha, nhưng không bằng vương gia của cậu được:
- Ta không cần ngươi, ta muốn Mã An Nguyệt xin lỗi ta trước đã.Mã An Nguyệt bị cậu gọi tên liền khó chịu, cô ta đang ra sức quyến rũ ánh nhìn ba tên vương gia trước mặt, Điền Chính Quốc, ngươi đúng là đồ phá đám. Tính cách ngang ngược lại tái phát:
- Phụ thân, con không muốn.
- An Nguyệt, không được nói lung tung, mau xin lỗi vương phi.
- Ca ca..
- Đừng nháo, mau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Lục vương gia, vương phi lại chạy rồi (Full)
FanfictionAuthor: Mono0903 Thể loại: đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử văn, HE. Beta: 19/05/2022 "Tiểu Lan, em đừng đuổi theo ta nữa." "Vương phi, không được, người mau quay về." "Vương phi, người không được trèo tường, nguy hiểm lắm." "Tiểu Lan, em thấy hồng hạnh...