Jungkook ôm chặt Phác Chí Mân không rời nức nở:
- Có biết ta nhớ ngươi lắm không? Tên vương gia đáng ghét..
Phác Chí Mân cười khổ dỗ dành cậu trong lòng, mặc cho đám người bàn tán xung quanh ôm cậu lên ngựa về phủ. Còn không quên nhắc nhở một câu với ám vệ bên cạnh:
- Quân Phong, mau cầm tên về điều tra.
- Vâng, chủ nhân."Uyyy", ngựa dừng lại trước cửa vương phủ. Phác Chí Mân ôm cậu hẳn vào trong. Jungkook lau nước mắt xấu hổ nhìn hắn:
- Chí Mân, ngài bỏ ta xuống được không? Hạ nhân đang nhìn kìa.
Phác Chí Mân quét mắt, đám người vội quay đi:
- Chính Quốc, đâu có ai đâu.Jungkook bĩu môi đấm nhẹ lưng hắn, tên này lại ép người. Phác Chí Mân cười ha hả rồi đem cậu về phòng đặt xuống ghế:
- Chính Quốc, lúc ta đi vắng, có ai hãm hại ngươi không? Còn nữa, gạo phát trước cửa là trong phủ chúng ta sao?
Jungkook lắc đầu:
- Ta không sao, gạo kia lấy từ phủ quận công đấy. Hai mươi xe lượng, thấy ta có giỏi không?
Phác Chí Mân xoa đầu con thỏ ngẩng cao đầu đắc ý:
- Giỏi, Chính Quốc của bổn vương tất nhiên là giỏi.Jungkook cười ngốc nghếch rồi lại ôm hắn:
- Chí Mân, người có mệt không? Sao Thạc Trân chưa về?
Phác Chí Mân dịu dàng vỗ lưng cậu:
- Không mệt, không mệt. Thạc Trân sẽ về phủ vào ngày mai hoặc ngày kia. Chính Quốc, mô hình ngươi chuyển đến chỗ chúng ta rất hiệu quả, nhanh chóng giải quyết hạn hán ở Tây Bắc, hoàng thượng nhất định sẽ trọng thưởng ngươi.Jungkook dụi dụi đầu nhỏ:
- Ta không cần, ta muốn các người không phải đi xa, ở trong phủ chơi với ta thôi.
Phác Chí Mân sủng nịnh hôn nhẹ lên trán cậu:
- Ta biết rồi. Chính Quốc, đã ăn gì chưa?
Đầu nhỏ gật gù:
- Ta ăn rồi, để ta ra ngoài cho ngươi nghỉ ngơi nhé.
Jungkook định đi thì tay hắn kéo cậu lại:
- Đừng đi.
Phác Chí Mân cởi lớp áo ngoài rồi bế cậu về giường. Jungkook căng tròn mắt:
- Chí Mân, mới giữa sáng, ta không muốn ngủ nữa đâu.
Phác Chí Mân liền chặn môi cậu lại, cánh môi mỏng ma sát nhẹ rồi bỏ ra. Cụng đầu nhẹ ôn nhu:
- Chính Quốc, ngoan, nằm với ta một lúc. Có biết bổn vương muốn về sớm gặp ngươi mà thức trắng mấy đêm không?
Jungkook mềm lòng nhỏ giọng:
- Chí Mân, xin lỗi, chúng ta đi ngủ.
Phác Chí Mân hài lòng ôm cậu vào lòng rồi chợp mắt. Jungkook nghe được hơi thở đều đều có chút xót xa. Tay ôm chặt hắn rồi thiếp đi._________________________________
Trong thư phòng.
- Vương gia, ba chiếc cung tên ngoài cái của người thì có một chiếc có kí hiệu của Lam Sơn các, cái còn lại hình như đến từ Thiên Bình quốc.
Phác Chí Mân nhíu mày:
- Chiếc cung giao với cung của ta là Thiên Bình quốc?
- Vâng, chủ nhân.
Ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, Thiên Bình quốc, có người cũng muốn bảo vệ cậu. Rốt cuộc là ai?
- Quân Phong, tạm thời ngươi phái người bảo vệ âm thầm vương phi. Việc ở Lam Sơn các để ta thương lượng với Thái Hanh. Ngươi gọi huynh ấy đến đây đi.
- Vâng, vương gia. Thuộc hạ cáo lui.Phác Chí Mân xoa thái dương, Lam Sơn các, từ bao giờ lại dám ra tay với người của hắn. Tiếng đẩy cửa khẽ khàng, nam nhân hắng giọng:
- Kim Thái Hanh, huynh không thể gõ cửa một tiếng à.
- Cha, Phác Chí Mân, chưa nhìn thấy mà ngươi đã đoán ra ta rồi.
Phác Chí Mân hừ lạnh một tiếng:
- Chỉ có huynh mới dám vào phòng ta tự tiện như vậy, hơn nữa ta cũng vừa sai Quân Phong gọi huynh đến.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allkook] Lục vương gia, vương phi lại chạy rồi (Full)
FanfictionAuthor: Mono0903 Thể loại: đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử văn, HE. Beta: 19/05/2022 "Tiểu Lan, em đừng đuổi theo ta nữa." "Vương phi, không được, người mau quay về." "Vương phi, người không được trèo tường, nguy hiểm lắm." "Tiểu Lan, em thấy hồng hạnh...