Chap 39: Người của ta

15.3K 604 60
                                    

Jungkook nói hết câu. Hàn Vân Anh mở to mắt nhìn về phía cậu đang nằm trong vòng tay Mẫn Doãn Kỳ:
" Điền Chính Quốc, sao ngươi lại ở đây."
Cậu chu môi:
" Ta không ở cùng nam nhân của ta thì ở đâu."
Hàn Vân Anh lỡ lời:
" Không phải ngươi đã bị ta nhốt trong phòng này sao."

Tay cô nàng vội che miệng, Jungkook tỉnh táo hẳn:
- Nói vậy, người hôm qua hại ta là cô?
Hàn Thiên Ngạo khó hiểu:
" Vân Anh chuyện này là sao?"

Mẫn Doãn Kỳ lạnh giọng:
" Chính là muội muội ngươi to gan bắt nhốt Chính Quốc vào đây hạ dược, cho nam nhân lạ mặt đến cưỡng bức đệ ấy. Sau đó cố tình dẫn bọn ta tới đây bắt tại trận."

" Nếu không phải ta đến kịp cứu Chính Quốc ra. Thì kế hoạch của ngươi sẽ thành công làm hỏng thanh danh của Chính Quốc. Bổn vương nói có đúng không, Hàn Vân Anh?"

Cô ta tái mặt, Phác Chí Mân tức giận gằn giọng:
" Ngươi không muốn sống sa Dám tính kế hãm hại vương phi của bọn ta."

Hàn Thiên Ngạo rối như tơ vò:
" Vân Anh, những lời họ nói đều là sự thật sao?"

" Ca, muội..." Cô nàng nắm chặt góc váy cúi gằm xuống.

Jungkook thở dài, cô nàng này là ganh ghét đến đố kỵ, sẵn sàng làm ra chuyện hại người như vậy. Hàn Vân Anh ngã ngửa phun ít máu  vì bị một lực từ Thạc Trân. Cô nàng  lạc giọng:
" Ca, cứu muội. Hắn muốn giết muội."

Hàn Thiên Ngạo xót xa vội vã cầu xin:
" Vương gia, xin các ngài thủ hạ lưu tình, Vân Anh còn nhỏ chưa hiểu chuyện. Ta thay mặt muội ấy tạ lỗi các người."

Kim Thái Hanh nhàn nhạt:
" Hàn Thiên Ngạo, bọn ta đã một lần cảnh cáo, nhưng cô ta còn không biết điều. Nếu tha cho cô ta, sau này cô ta lại tính kế trả thù Chính Quốc thì sao.."

" Chuyện này, ta đảm bảo sẽ không để Vân Anh ra ngoài làm loạn nữa. Chỉ mong các vị có thể giữ lại tính mạng cho nó."

Hàn Vân Anh rơm rớm nước mắt khóc lóc. Lại nữa, rõ ràng là hại người khác, bây giờ lại khóc lóc sợ hãi. Nếu đã dám hành động không lường trước được hậu quả thì nên tự chịu trách nhiệm. Jungkook uể oải:
" Tha cho cô ta đi. Chúng ta trở về Hiên Viên, cô nàng cũng không làm được gì đâu."

Mẫn Doãn Kỳ thấy cậu khó chịu đành nghe theo:
" Là do Chính Quốc cầu xin cho ngươi, tốt nhất là ngươi nên ăn năn hối lỗi cho bổn vương. Chúng ta đi."

Hàn Thiên Ngạo nhìn bọn họ rời đi, bực dọc quát lớn:
" Hàn Vân Anh, cấm túc năm tháng. Muội chuẩn bị sang Lang quốc thành thân cho ta."
" Ca, muội sai rồi... Muội không muốn lấy tên háo sắc đó..ca.."

Trước cổng thành, quân viện binh từ Hiên Viên tới gặp bọn họ vội quỳ xuống:
" Thần cứu giá chậm trễ, xin vương gia vương phi trách tội."

Kim Thái Hanh  bình thản:
" Được rồi, mọi chuyện ở đây đã xong. Một nửa quân binh theo Lục Dương tiếp ứng cho Trịnh vương gia và Kim Nhị vương gia. Một nửa theo bọn ta trở về."

" Vâng, vương gia."

Đoàn quân bắt đầu di chuyển. Jungkook được ôm lên xe ngựa. Lười biếng dựa vào lòng Mẫn Doãn Kỳ, tay nghịch ngợm lồng ngực rắn chắc:
" Doãn Kỳ, bao giờ Hiệu Tích và Nam Tuấn mới trở về. Sắp đến lễ hoa đăng rồi."
Hắn ôn nhu xoa đầu cậu:
" Sẽ nhanh thôi. Chính Quốc, đừng lo, vẫn có bọn ta ở đây."

[Allkook] Lục vương gia, vương phi lại chạy rồi (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ