Chap 50: Kết thúc trọn vẹn

21.3K 882 134
                                    

Kim Nam Tuấn lo lắng lau nước mắt cho cậu, lạnh giọng:
- Liên Thi Nhã, cô vốn không yêu bọn ta, cô chỉ là đang muốn độc chiếm bọn ta. Tình? Là cô tự khiến mình ảo tưởng nó. Kết cục hôm nay đều do cô mà ra. Bọn ta tha mạng cho cô, rời phủ đi.

Xe ngựa trước cổng vương phủ, Jungkook dựa vào người Kim Thạc Trân cùng bọn họ nhìn Liên Thi Nhã bước lên xe cùng nam nhân là cha ruột của đứa bé. Khẽ khàng một câu: Kết thúc rồi!
__________________________________

Gió xuân hây hẩy, lộc non đâm chồi ngập sức sống. Kể từ khi mang thai, vương phủ ngày càng được canh giữ kĩ lưỡng. Sàn nhà, những vật gây nguy hiểm đều được bọn họ lấy vải mềm bọc lại. Gia nhân bên cạnh Jungkook đều được kiểm duyệt kĩ lưỡng.

Sáu tên vương gia đều sắp xếp ít nhất phải có một người trong phủ bên cạnh cậu tránh cậu tủi thân khó chịu. Mà trộm vía, Jungkook mang thai rất lành. Cậu cũng không giận dữ nổi nóng bất thường, chỉ có cái tính là càng ngày làm nũng bám dính lấy bọn họ. Triệu chứng nôn nghén diễn ra thêm một tháng rồi dứt hẳn, cậu ăn uống vô cùng thoải mái, được chăm sóc chu đáo nên da dẻ  thêm mềm mại, tươi tắn.

Trong thư phòng, Jungkook được Trịnh Hiệu Tích ôm vào lòng. Hắn đọc binh thư, còn cậu thì ngoan ngoãn xếp xếp mấy quân cờ. Chán chê rồi lại úp mặt vào lồng ngực nam nhân vững chắc. Trịnh Hiệu Tích đặt sách xuống xoa bụng dưới của cậu, nhô rõ lên rất nhiều rồi. Jungkook nghịch ngợm cầm tay hắn cắn cắn. Hắn cong môi vuốt ve khuôn mặt câu trêu chọc:
- Lại thích cắn người à, thỏ nhỏ?
Cậu khúc khích bỏ tay hắn ra rồi mở lời:
- Hiệu Tích?
- Ừ.
- Các huynh không để ý sao? Đây là con của ta và Doãn Kỳ đấy.

Hắn chạm nhẹ chóp mũi của cậu:
- Ngốc, con của ngươi cũng là con của bọn ta.
Jungkook vùi mặt sâu hơn:
- Sau này ta sẽ bù cho các người, sinh cho các người một đứa được không?
Trịnh Hiệu Tích cười lớn:
- Được, Chính Quốc thật ngoan.

Sau câu nói bồng bột của cậu hôm nay, Jungkook sẽ không thể tưởng tượng được trước tương lai của mình sẽ bị bọn họ lên kế hoạch ăn sạch sẽ mỗi ngày để cậu có con. (Chúng ta cùng mặc niệm một phút.)

Hơn 8 tháng trôi qua yên bình, trong phòng lúc này, Jungkook cắn chặt răng gào thét dùng sức:
- Aaa, Mẫn Doãn Kỳ, tên đáng chết.
- Sắp ra rồi, vương phi..cố lên.

Sáu nam nhân bên ngoài lo lắng đi lại đứng ngồi không yên, nhất là Mẫn Doãn Kỳ. Hắn vừa về đến phủ thì Nam Tuấn nói cậu sắp sinh. Còn chưa đủ 9 tháng, nam nhân hấp tấp chạy vào. Tiếng kêu ngày càng lớn, bọn họ cười nhếch mép nhìn Mẫn Doãn Kỳ bị cậu lôi đầu chịu trận cho đến khi câu nói  sau vang lên:
- Mấy tên vương gia động dục, ta không sinh, không sinh nữa.

Bọn họ cứng mặt lắc đầu thở dài. Nhưng mà thời điểm cậu nhận ra sự sai lầm của mình hình như không kịp. Câu hứa với Trịnh Hiệu Tích kia đã bị bọn họ ghi nhớ rồi. Chậc!

Tiếng khóc của trẻ nhỏ vang lên, đám nam nhân bừng tỉnh. Bà đỡ ra bên ngoài thông báo lớn:
- Sinh rồi, sinh rồi. Là một nam hài tử.
Mẫn Doãn Kỳ cười lớn:
- Ta có con rồi. Ta làm cha rồi. Haha..

Jungkook mệt mỏi nằm trên giường. Mẫn Doãn Kỳ chu đáo lau mồ hôi trên trán, Phác Chí Mân ôm đứa nhỏ trên tay sủng nịnh rồi đặt nó bên cạnh cậu:
- Chính Quốc, chúng ta có con rồi.
Jungkook mỉm cười viên mãn nhìn đứa trẻ, đây là cốt nhục của cậu, là kết tinh hạnh phúc của cậu và bọn họ. Như vậy là đủ rồi.
__________________________________

[Allkook] Lục vương gia, vương phi lại chạy rồi (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ