Edit: Mộc Tử Đằng
Ông đã từng dùng những lời này để thuyết phục Diệp Tri Du rồi, nhưng anh chưa từng nghe vào tai. Bây giờ đột nhiên có người nói anh nghe, chắc chắn đây là một cô gái.
Không ngờ rằng Diệp Tri Du không chịu thừa nhận: "Cha nghĩ nhiều rồi, con nói tới chính là cha."
Cha Diệp: "..."
Được rồi, mặc kệ nói thế nào, thái độ của anh đã mềm đi, đối với ông mà nói thì đây là chuyện tốt.
"Nhưng con cũng có điều kiện."
Cha Diệp nghe anh nói vậy thì bật cười: "À, con có biết bên ngoài kia có bao nhiêu người muốn chiếm lấy công ty của chúng ta không? Cha để con thừa kế công ty mà con còn muốn nói điều kiện?"
Diệp Tri Du nói: "Vấn đề là cha đều xem thường mấy người đó."
Cha Diệp cạn lời: "...Được rồi, vậy nói cha nghe điều kiện của con đi."
Diệp Tri Du đáp: "Cho là con thừa kế công ty, vậy thì công ty của con cũng phải tiếp tục hoạt động. Cha không thể dùng bất kỳ điều kiện gì để uy hiếp và đừng bắt con kết hôn thương mại."
Lời này chọc cười cha Diệp: "À, còn nghĩ hay lắm, còn kết hôn thương mại? Con vẫn chờ cha cấp cho một người vợ đúng không?"
Diệp Tri Du: "..."
Đây không phải là kịch bản thịnh hành của mọi cha mẹ nhà giàu sao?
"Chỉ những việc này thôi à?"
"Còn nữa." Diệp Tri Du nói tiếp: "Khi nào về công ty do con quyết định, cha không được phái người tới làm phiền trong khoảng thời gian con đang ở thành phố H này."
Cha Diệp nghe xong tất cả các yêu cầu của anh, im lặng thật lâu, Diệp Tri Du không đoán được ông đang suy nghĩ gì. Một lát sau, giọng gào thét hùng hồn của cha Diệp vang lên bên đầu dây kia: "Vậy con đừng thừa kế làm gì! Không bằng cha và mẹ con sinh thêm đứa nữa!"
Diệp Tri Du: "..."
Điều này cũng được chứ.
Cha Diệp ở đầu dây bên kia giận ngút trời, thật ra không phải ông không tìm được người có năng lực ở bên cạnh, chỉ là ông có tâm tư của riêng mình. Công ty do một tay ông sáng lập, ông là người làm cho công ty từ không có gì thành phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay, thật sự ông không nỡ chấp tay giao công ty cho người ngoài.
Tuy nhiên con trai của ông lại muốn làm ông tức chết!!
"Con trai à, con xem con chọc tức cha thành dạng gì rồi này." Không biết bằng cách nào điện thoại đã sang tay mẹ Diệp, bà khác với cha Diệp, trước nay luôn dịu dàng lễ độ, bà ôn tồn nói nhỏ nhẹ với Diệp Tri Du, "Những lời con nói với cha lúc nãy mẹ đều nghe được, con nói mẹ biết đi, cô gái kia là ai?"
Diệp Tri Du: "..."
Anh còn chưa lên tiếng, giọng gào thét của cha Diệp lại vang lên: "Đây là điểm chính hả?"
"Đương nhiên là điểm chính rồi." Giọng điệu của mẹ Diệp vẫn dịu dàng như thế, không cảm nhận được bất kỳ lực công kích nào, nhưng cha Diệp vẫn ngoan ngoãn im miệng.
BẠN ĐANG ĐỌC
DIỆP TIÊN SINH MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN TỎ TÌNH VỚI TÔI
RomanceTruyện của Bản Lật Tử thì khỏi bàn rồi nhỉ👌 P/s: Me đăng truyện tại vì me lười đọc trên mạng:))))🙏🙇♀️ Mình bắt đầu tự edit từ chương 46 trở đi, còn mấy chương trước đấy là mình đi cop á, nên có vẫn đề gì cứ ib mình nha. Còn thời gian đăng chương...