40. Hiểu lầm

5.9K 312 102
                                    


Sáng hôm sau, Taehyung cuối cùng cũng có thể tỉnh táo thức dậy sau những mơ màng dài dặc từ cái đêm mặn nồng hôm trước. Cổ họng khát khô như một chiếc sa mạc nóng rẫy cùng mí mắt nặng nề mệt mỏi dần đưa cậu trở về những kí ức hoan ái đã trôi qua. Cậu khẽ động đậy, lại thấy cẳng chân thon dài cư nhiên gác ngang qua người Jungkook, tay hữu ý đặt trên những thớ múi rắn chắc không mảnh vải che đi. Taehyung chưa từng chạm vào vùng cơ bụng nam tính của Jungkook một cách có ý thức thế này, và điều đó khiến cậu bối rối dù hai người vừa mới trải qua một cuộc tình nóng bỏng hàng tiếng đồng hồ. Quần áo vương vãi trên sàn nhà, tiếng hít thở đều đều phả vào sườn má chân thật đến mức Taehyung có muốn tiếp tục nhắm mắt giả vờ cũng không thể ngủ được nữa. Cậu khẽ nghiêng sang nhìn khuôn mặt cận kề trong lặng lẽ, chậm rãi phác thảo những hình ảnh tuấn mĩ bằng ngòi bút xúc cảm đang chảy trôi trong những nghĩ suy dông dài lúc này.

Và rồi Taehyung đã chẳng có nhiều thời gian để làm được điều đó khi Jungkook cũng thức giấc và đáp lại ánh nhìn của cậu. Ánh mắt hắn giống như có bao điều muốn nói, song lại chọn cách lặng im vì như vậy ở bên thôi cũng đủ khiến con người ta tự cảm thấy đủ loại tư vị mà đối phương đang ẩn chứa sâu trong nội tâm rồi. Hai người yên tĩnh nhìn nhau, tựa như những tia nắng hiếm hoi ngày đẹp trời giữa mùa đông rét buốt cùng tiếng kim đồng hồ chảy chầm chậm cũng ngưng đọng theo hơi thở quẩn quanh nơi đầu chóp mũi ấm áp.

Jungkook vươn tay kéo bả vai thon gầy của Taehyung lại và để khuôn mặt cậu chôn vào hõm cổ hắn. Nơi cậu có thể cảm nhận rõ ràng hương vị đặc biệt của riêng mình hắn giữa gần tám tỉ người trên thế gian này. Những lọn tóc mềm mượt cũng được đối phương dùng những ngón tay thon mảnh luồn vào xoa nhẹ giống như vỗ về yêu thương, một hành động cảm tính có điều kiện hình thành từ mỗi sáng khi hắn gọi cậu dậy trong cơn ngái ngủ khó cưỡng. Tự dưng Taehyung bỗng nảy sinh cảm giác mong muốn thời gian cứ mãi dừng lại ở khoảnh khắc này, không phải buồn khổ cũng không phải chia xa, chỉ đơn giản được nhìn thấy nhau lúc bình minh thức giấc cũng yên lòng rồi.

Sau khi giúp Taehyung vệ sinh cá nhân Jungkook để cậu ngồi ở bàn ăn còn mình thì chuẩn bị bữa sáng cho cả hai. Ban nãy trong nhà tắm, thấy tám giờ hơn mà hắn vẫn chưa rời đi, Taehyung có hỏi.

"Sáng nay anh không đến công ty sao?"

"Hôm nay anh không đi làm, muốn ở nhà cùng với em để hưởng thụ cảm giác yêu đương."

Mặc kệ điện thoại cứ reo lên từng đợt đến mức tắt nguồn mới chịu im, hắn đem đồ ăn đặt lên bàn rồi chăm chú quan sát Taehyung dùng bữa. Cậu mới ốm có một ngày mà thân hình giống như đã sụt kí đến mức lọt thỏm trong cái áo rộng thùng thình của Jungkook. Ánh nhìn kĩ càng của Jungkook làm Taehyung hơi mất tự nhiên, cậu vừa định mở miệng thì hắn đã nói trước, nhưng bằng một vấn đề khác.

"Uống thêm sữa nhé. Để anh đi lấy."

Cậu nhìn bóng hắn vội vã rời đi khất sau gian bếp mà không khỏi có vài sợi nghĩ ngợi thoảng qua. Dường như Jungkook muốn trốn tránh điều gì đó...

Thời tiết buổi sáng đẹp là thế nhưng đến trưa trời bắt đầu trở nên âm u xám xịt, tuyết ngày càng rơi nhiều và phủ kín Seoul náo nhiệt phía bên dưới. Taehyung trầm ngâm nhìn qua lớp cửa kính mờ mờ do chênh lệch độ ẩm giữa bên trong và bên ngoài. Căn phòng đổi đèn thành màu vàng dịu nhẹ, tạo cảm giác ấm áp như ánh lò sưởi âm ỉ của những ngôi nhà phương Tây đặc trưng ngày đông lạnh. Jungkook nói không phải đi làm nhưng dùng bữa sáng cùng cậu xong, hắn rốt cục cũng phải mở nguồn điện thoại lên nghe báo cáo từ cấp dưới suốt gần hai tiếng đồng hồ. Taehyung đứng thẫn người được một lúc thì từ phía sau một vòng tay ôm siết lấy eo cậu, kéo cả cơ thể gầy gầy vào tấm ngực vững chãi của ai kia.

[KookV] Tôi yêu cậu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ