Chương 57

349 8 1
                                    

Anh gõ cửa phòng tôi một tiếng. "Là anh đây" - anh nói.

"Anh vào đi" - tôi đang ngồi trên giường. Tôi đã thay váy xong. Mọi người cũng sắp sửa đến.

Jeremiah mở cửa bước vào, trong chiếc áo sơ mi trắng và quần soóc kaki. Anh còn chưa cạo râu. Nhưng quần áo thì đã chỉnh tề và trên mặt không hề có một vết bầm tím nào. Tôi coi đó là một tín hiệu mừng.

Anh ngồi xuống giường cạnh tôi và hỏi: "Chúng mình gặp nhau trước đám cưới như thế này có bị coi là điềm xấu không nhỉ?"

Tôi thở phào nhẹ nhõm. "Vậy tức là chúng ta sẽ vẫn tiến hành tổ chức đám cưới đúng không anh?"

"Chẳng phải cả anh và em đều đã mặc quần áo chỉnh tề đấy thôi?" - anh hôn lên má tôi - "Trông em xinh lắm."

"Anh đã đi đâu thế?"

Anh khẽ ngồi dịch ra một chút. "Anh cần chút thời gian để suy nghĩ. Giờ thì anh đã sẵn sàng." Anh nhướn người tới và hôn tôi, lần này là lên môi.

Tôi rụt người lại. "Anh có làm sao không đấy?"

"Anh đã nói với em rồi, mọi chuyện đều ổn. Chúng ta sắp sửa làm đám cưới còn gì. Em vẫn muốn lấy anh chứ?" - anh cố tỏ ra bình thường nhưng tôi có thể cảm nhận được có gì đó khác lạ trong giọng nói của anh.

"Chúng ta có thể nói về chuyện đã xảy ra được không anh?"

"Anh không muốn nói về chuyện đó." - Jeremiah gắt lên - "Anh thậm chí không bao giờ muốn nghĩ về chuyện đó một lần nào nữa."

"Nhưng em thì muốn. Em cần phải biết. Em đã rất hoảng sợ, Jere ạ. Anh không nói không rằng mà bỏ đi như thế. Em thậm chí còn không biết anh có quay lại hay không."

"Chẳng phải anh đang ở đây còn gì? Anh vẫn luôn ở bên em." - anh lai cố hôn tôi một lần nữa nhưng lần này tôi đã đẩy anh ra.

Jeremiah đứng dậy và bắt đầu đi đi lại lại trong phòng. "Anh muốn toàn bộ con người em, mọi thứ của em. Nhưng em vẫn luôn giữ khoảng cách với anh."

"Rốt cuộc là anh đang muốn nói điều gì thế?" - tôi cao giọng hỏi anh - "Sex à?"

"Đó chỉ là một phần của vấn đề. Cái anh cần còn hơn thế. Anh không có được trọn vẹn trái tim em. Hãy thành thật đi Belly. Anh nói đúng, phải không?"

"Không!"

"Em nghĩ anh sẽ cảm thấy thế nào khi biết mình chỉ là sự lựa chọn thứ hai? Khi biết từ trước đến giờ vẫn luôn chỉ là hai người?"

"Anh không phải là sự lựa chọn thứ hai của em! Anh là sự lựa chọn đầu tiên của em!"

Jeremiah lắc đầu "Không, anh sẽ không bao giờ là sự lựa chọn đầu tiên. Lúc nào cũng là anh Conrad." - Anh đấm tay vào tường - "Anh đã nghĩ rằng mình có thể làm được. Nhưng anh không thể."

"Anh không thể làm gì? Anh không thể cưới em sao?" - Đầu óc tôi quay cuồng, và rồi tôi bắt đầu nói rất nhanh. - "OK. Có thể anh nói đúng. Mọi chuyện bây giờ đang quá phức tạp. Chúng ta sẽ không làm đám cưới hôm nay nữa. Hãy cứ dọn về ở chung trước đã. Căn hộ của chú Gary mà anh thích. Em sao cũng được. Kì tới mình chuyển luôn, được không anh?"

MÙA HÈ THIÊN ĐƯỜNG - Jenny HanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ