Tất cả mọi thứ đã trở lại bình thường. Tôi đã trở lại bình thường, anh Conrad cũng tỏ ra bình thường, như không có chuyện gì xảy ra. Bởi vì đúng là chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Nếu không phải trên chân anh ấy có băng dán thì có lẽ tôi sẽ tưởng là mình đã mơ toàn bộ sự việc mất.
Đám con trai đều đã ra ngoài bãi biển hết, trừ anh Conrad vì chân anh giờ không thể dính nước được. Anh ở lại trong bếp, chuẩn bị sẵn thịt để nướng. Tụi con gái chúng tôi thì nằm bên hồ bơi, chuyển qua chuyển lại túi bắp rang bơ nóng hổi. Trừ thời tiết ra thì đây đúng là một ngày hoàn hảo ở bãi biển Cousins. Mặt Trời đã lên cao và nóng kinh khủng, chỉ có lốm đốm vài đám mây. Theo như dự báo thời tiết thì bảy ngày tới đều không có mưa. Thế là yên tâm hôm đám cưới.
"Anh Redbird trông dễ thương phết nhở?" - Taylor vừa nói vừa chỉnh lại phần thân trên của bộ bikini.
"Khiếp. Ai lại đi đặt nickname là Redbird thế không biết. Mình là mình xin kiếu." - Aniki nói.
Taylor nhăn mặt nhìn cậu ấy. "Cậu đừng có mà khó tính thế chứ. Belly cậu thấy thế nào?"
"Ừm... anh ấy tốt lắm đấy. Jeremiah bảo anh ấy rất là chung thuỷ."
"Thấy chưa?" - Taylor chọc chọc ngón cái và bảo Anika.
Anika nhìn tôi và tôi nhìn lại và bảo: "Anh ấy cực kì cực kì chung thuỷ luôn. Nhưng mà nếu anh ấy lùn một mẩu như loài Cro-ma-nhông thì câu sẽ thấy thế nào hả Taylor?"
Taylor ném cả nắm bắp rang bơ vào nguời tôi và cười như nắc nẻ, còn tôi ngửa cổ cố đớp lấy vài miếng.
"Tối nay bọn mình có đi chơi với hội con trai không thế?" - Anika hỏi.
"Không, bọn họ có trò riêng rồi. Hình như cả hội sẽ đi đến quán bar nào đấy với một bom bia Ai-len gì đấy."
"Eooo." - Taylor nói.
Liếc về phía nhà bếp, Anika hạ giọng: "Các cậu chưa bao giờ nói cho mình biết là anh Conrad hấp dẫn dến như thế đấy."
"Anh ấy cũng chả hấp dẫn đến thế đâu. Anh ấy cứ thích tỏ ra như thế thôi." - Taylor nói.
"Đâu, anh ấy có thế đâu." - Tôi quay sang thanh minh với Anika - "Taylor vẫn tức vì chẳng bao giờ được anh ấy để ý thôi."
"Anh Conrad còn để ý câu ấy làm gì trong khi đã là người của cậu rồi?"
Tôi xua đi thì thào nói: "Anh ấy chưa bao giờ là nguời của mình hết."
"Anh ấy lúc nào chẳng là người của cậu."- Taylor vừa nói vừa xúc thêm dầu chống nắng lên người.
Tôi nói chắc như đinh đóng cột: "Hết rồi. "
Chúng tôi có thịt bít-tết và rau quả nướng cho bữa tối. Kiểu bữa tối dành cho mấy nguời lớn. Cùng ngồi uống rượu vang đỏ với những người bạn thân như thế này, tôi bỗng cảm thấy mình lớn thật rồi! Tôi ngồi bên cạnh Jeremiah và anh vòng tay qua sau ghế tôi.
Suốt buổi tối, tôi trò chuyện rôm rả với mọi người. Tôi không dám nhìn về hướng anh, nhưng tôi biết anh đang ngồi ở đâu. Nhận ra anh khiến cho tôi càng thêm đau đớn. Khi anh ở gần bên tôi, toàn thân tôi rộn ràng, như đang nhảy múa. Khi anh rời xa tôi, tất cả chỉ còn lại một cảm giác đau đớn tột cùng. Với anh ở gần bên tôi, tôi có thể cảm nhận được mọi thứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
MÙA HÈ THIÊN ĐƯỜNG - Jenny Han
Teen Fiction"Cuốn sách này chứa đựng tất cả những gì ngọt ngào nhất, lãng mạn nhất về một mùa-hè-trong-mơ của mọi cô gái." - Sarah Dessen, tác giả của ALONG FOR THE RIDE, cuốn sách bán chạy nhất do tạp chí NEW YORK TIMES bình chọn. "Lãng mạn và chân thực tới mứ...