Hiện tại trong đầu Jungkook không nghĩ ra thêm một câu nói nào để gỡ lại cái tình huống vừa rồi, cậu nói vội."Lát nữa, anh có thể đưa em về cửa hàng được không, em muốn báo với chị quản lý một tiếng."
Sau khi dùng bữa, anh đưa cậu tới tiệm cà phê. Đi đến nơi, Jungkook nói anh đứng chờ ở bên ngoài một chút, cậu định xin phép xong sẽ ra ngay.
Bước vào trong, mọi người nhìn thấy cậu mặt dán băng cá nhân, chân đi khập khiễng, tay không vẫy vẫy chào như mọi khi liền vội vàng hỏi.
"Bị sao thế này?"
"Làm sao thế?"
Chị quản lý hốt hoảng nhìn qua một lượt từ đầu tới chân.
Cậu phải nói dối rằng mình bị xe tông trúng khi đang qua đường chứ không thể nói rằng đi hát ở quán bar để rồi bị đánh được.
"Em muốn xin nghỉ khoảng một tuần." Jungkook nói với chị quản lý.
Lý do quá chính đáng, bằng chứng ngay tận mặt, chị quản lý đương nhiên sẽ đồng ý luôn, vốn chị rất thương Jungkook, việc xui rủi như vậy cũng chẳng ai mà ngờ trước được.
"Được rồi, để chị nhờ nhân viên khác support thay cho."
"Mà đến đây bằng cách nào thế, lần sau cứ gọi điện thoại là được mà."
"Em đi cùng bạn nên tiện đường ghé vào luôn thôi."
Nói rồi cậu lại bắt đầu khập khiễng từng bước ra bên ngoài, vừa đi cậu vừa nói
"Chào mọi người, em đi về trước, bạn em vẫn chờ ở ngoài kia."
Mọi người nhìn theo bóng lưng cậu ra tới ngoài cửa, vốn muốn tiễn cậu ra ngoài nhưng cậu từ chối, Jungkook sợ rằng mọi người sẽ thấy Taehyung đi cùng mình.
Bước ra khỏi cửa hàng, cậu trông thấy Taehyung đang dựa vào cửa xe hút thuốc lá. Jungkook ngắm nhìn anh từ góc nghiêng, sống mũi cao cao, xương quai hàm sắc bén, dáng người cao lớn đứng bên cạnh chiếc xe đẹp như một bức tranh. Cậu ghi nhớ khung cảnh này, ghi nhớ người đàn ông này. Cậu cũng tự nhận thức được rằng bản thân mình chỉ là một người sinh viên bình thường không hơn không kém. Còn anh là người ở một thế giới khác biệt với cậu, thế giới của sự giàu có và xa xỉ. Hơn nữa cả hai cũng mới chỉ gặp gỡ vài lần, cậu cũng chẳng biết bản thân anh bây giờ có đang trong mối quan hệ yêu đương với người nào khác hay không. Nghĩ đến lại thấy buồn, cậu tạm dẹp đi mọi suy nghĩ, bước tới phía anh.
"Anh, anh hút thuốc à?" Cậu hỏi.
"Thỉnh thoảng." Nhìn thấy cậu đã đi ra, anh dập tắt điếu thuốc rồi bỏ vào thùng rác.
Một con người trưởng thành với sự nghiệp phát triển trong tay, đương nhiên có đôi lúc gặp phải nhiều khó khăn áp lực, hút một vài điếu thuốc cho bớt căng thẳng cũng là lẽ thường tình.
"Nhà anh ở khu này mà, anh cứ về trước đi, em tự đi xe buýt về được, hai hôm nay đã làm phiền anh nhiều rồi."
"Tay cậu đau vậy làm sao cầm được cả hộp máy ảnh với cả túi màu vẽ kia. Thôi, cứ để tôi đưa cậu về thì tốt hơn."
BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeKook/Vkook] Yêu thêm một chút
FanfictionNơi thành phố tấp nập, em chỉ là một chàng sinh viên bình thường vậy mà lại có được tình yêu của anh nhiều như thế. Anh là một người đàn ông hoàn hảo vậy mà có một ngày vô tình ngã vào đôi mắt em. "Chỉ sợ cả đời này, giữa những chàng trai tốt đẹp đ...