Kim Taehyung vậy mà thật sự giữ lời, cứ tưởng hắn chỉ hứa suông ai ngờ mỗi đêm hắn đều về nhà nghỉ ngơi theo lời cậu, có điều hắn không về một mình.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, cậu nấu sẵn mọi thứ ngồi đợi hắn về. Dì Song thấy cậu cứ mỉm cười từ chiều đến giờ, trong lòng cũng vui lên không ít.
Tiếng xe quen thuộc dừng lại trước cửa nhà. Cậu vội tháo tạp dề định chạy ra đón hắn nhưng vừa chạy vài bước đôi chân nhỏ đã dừng lại.
Cậu dường như không tin vào mắt mình, Kim Taehyung cùng cô gái lạ mặt bước vào nhà, thấy cậu nhìn mình, hắn vội đẩy tay cô ta ra. Cô gái bên cạnh bắt đầu giở giọng nũng nịu.
"Anh à đây là ai vậy?"
"Giúp việc nhà anh."
"Thì ra là giúp việc, vậy mà dám nhìn em kiểu đó sao? Ai không biết còn tưởng là chủ nhà đó."
Đương nhiên cô ả không thèm nghĩ tới mấy chuyện này rồi, dù sao người nằm trên giường cùng hắn đêm nay là cô ta. Tựa đầu lên vai người đàn ông bên cạnh, cô ta thúc giục hắn nhanh chóng lên phòng làm việc chính.
Cậu chỉ biết im lặng nhìn họ thể hiện tình cảm. Không phải vì cậu không dám nói mà là không biết phải nói gì. Tình huống này cậu chưa từng nghĩ đến, chồng mình dẫn một người phụ nữ khác về nhà ngay trước mặt mình, cậu nên làm gì đây. Giờ đến cả tư cách để ghen cậu cũng không có sao?
Dì Song đã nghe thấy toàn bộ mọi chuyện, ngay lúc này dì thật không biết phải an ủi thế nào nên chỉ biết ôm cậu vào lòng dỗ dành đứa nhỏ đáng thương.
"Con đừng khóc nữa, con cứ như vậy làm sao dì chịu nổi đây."
"Dì ơi...hức...con phải làm sao đây, con nên làm gì bây giờ?"
"Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi, ngoan đừng khóc nữa, rồi một ngày nào đó thiếu gia sẽ nhận ra tình cảm của con."
"Chỉ có dì là thương con nhất thôi."
Dì Song vuốt nhẹ lưng để xoa dịu nỗi buồn trong cậu. Làm sao dì không thương cậu cho được, dì làm giúp việc ở Kim gia đã lâu lắm rồi, có lẽ là từ trước khi Taehyung ra đời. Bởi vậy toàn bộ quá trình trưởng thành của cả hai dì hầu như đều được chứng kiến. Jeon Jungkook lúc nhỏ quả thật nghịch ngợm vô cùng, tính cách lại khó chịu nên không được lòng người khác. Duy chỉ có dì là nhìn ra đứa nhóc này vẫn có nhiều mặt tốt. Cậu mỗi lần đến Kim gia đều vào bếp phụ giúp dì từ nấu ăn đến rửa bát, có vài lần đi du lịch còn mua quà tặng dì, không phải vì quà cáp mà dì khen cậu, với dì, Jungkook là một cậu bé tốt bụng và đáng yêu. Ngoài dì Song còn có quản gia Lee và bác Kwang, bọn họ đều rất quý cậu, vậy nên khi thiếu gia chuyển nhà đến đây chỉ có ba người họ xin được đi theo để chăm sóc cả hai.
Căn nhà rộng lớn đầy ánh đèn sáng chói khiến bao người ngưỡng mộ vậy mà bên trong lại lạnh lẽo đến không tưởng. Cậu ngồi ở bàn ăn gắp từng món cho vào miệng, thức ăn trên bàn món nào trông cũng ngon mắt nhưng nhìn cách cậu thưởng thức chả khác gì một kẻ vô hồn.
Ăn uống xong xuôi cậu định sẽ dọn vào trong rửa nhưng dì Song đã vội ngăn lại, dì biết tâm trạng cậu đang không ổn nên giành việc rửa bát rồi bảo cậu lên phòng nghỉ ngơi.