Chap 60: Gặp lại nhau

41K 1.7K 326
                                    

Mặt trời vừa lên cao. Bé con Taeho nằm trên giường, hai chân đạp tấm chăn rơi xuống đất, xung quanh được bao bọc bởi bốn, năm cái gối. Cái thói quen để nhiều gối xung quanh khi ngủ giống ai không biết.

Jungkook bận bịu nấu bữa sáng dưới bếp. Không gian trong bếp tuy không lớn nhưng cậu lại rất thích, chỉ cần mỗi ngày được nấu ăn cho bé con đáng yêu của mình là quá đủ, vả lại bếp nhỏ cũng rất ấm cúng.

Mùi thức ăn nhanh chóng lan ra khắp nhà, đến cả cục trắng trắng tròn tròn trong phòng cũng ngửi thấy. Cái mũi nhỏ cứ hít hà mùi thơm, không biết hôm nay ba Jungkook sẽ cho bé ăn món gì đây?

Bày biện món ăn lên bàn, vừa quay lưng lại cậu đã thấy nhóc con đứng nhìn mình. Hai mắt còn chưa chịu mở ra, tay vẫn còn đang ôm gối vậy mà vừa nghe mùi thức ăn đã chạy ra ngay.

"Ba ơi, hôm nay ba cho bé ăn gì thế ạ?"

Cậu bật cười trước sự dễ thương này, không phải là đang làm nũng đấy chứ? Bế Taeho lên người, hai ba con cùng đi đánh răng, nói là hai chứ thật ra chỉ có mỗi nhóc con, sáng nào cũng lười đánh răng nên cậu mới phải làm giúp.

Răng miệng đã sạch sẽ cậu lại bế bé về lại bàn ăn.

Hôm nay có trứng cuộn và canh rong biển, đúng món bé thích luôn, chỉ chớp mắt đã ăn một mạch hai bát cơm.

Ăn uống no say nhóc con tựa lưng ra ghế thở hổn hển, ui no quá đi mất, cái bụng nhỏ của bé căng như bong bóng rồi.

"Có ngon không?"

"Dạ có, ba nấu món nào cũng ngon hết."

"Cái miệng này giỏi nịnh nọt quá đi."

Đây đã là ngày thứ ba trong tuần cậu làm món này. Biết rằng nó là món yêu thích nhưng trẻ con phải thay đổi món ăn liên tục mới có đủ dinh dưỡng. Chỉ là số tiền lương kia thật không đủ mua những món quá đắt tiền, phải dành dụm một thời gian hai ba con mới có một bữa ăn thịnh soạn.

Jung Hoseok đã nhiều lần đòi tăng lương nhưng cậu không đồng ý. Lúc trước ở bệnh viện anh đã mất một khoảng tiền thuốc men cho cậu, nhà này cũng là anh tìm, đến cả công việc anh cũng sắp xếp giúp. Công việc ở tiệm sách lại vô cùng nhẹ nhàng, nếu còn tăng lương cậu sẽ áy náy chết mất.

Nhắc đến vấn đề tiền bạc lại thấy đau đầu. Vì muốn kiếm thêm tiền cậu đã đi xin việc khắp nơi vậy mà chẳng nơi nào nhận. Nhìn bé con thiếu thốn đủ thứ nhưng vẫn nói không sao cậu vô cùng đau lòng. Thật mong bé cũng như bao đứa trẻ khác đòi hỏi cậu đồ chơi hay bánh kẹo, vậy mà bé lại ngoan quá mức, không đòi hỏi cũng chẳng phàn nàn.

Như người ta hay nói, những đứa trẻ hiểu chuyện đều rất thiệt thòi.

"Ăn xong rồi chứ?"

"Dạ rồi."

"Vậy con ra phòng khách đợi ba một lát, ba rửa chén bát xong sẽ đưa con đến tiệm sách nhé."

Taeho gật đầu như mổ thóc rồi chạy tung tăng ra phòng khách ngồi như lời ba dặn. Bàn tay mũm mĩm lần mò đến remote, chỉ mất vài giây TV đã được mở lên. Vì bé không biết điều khiển thế nào nên chỉ có thể để nguyên một kênh như vậy.

Vkook | Người Thứ BaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ